Mặc đồng phục đi giải quyết vì thứ nhất đỡ mất thời gian vử nhà thay đồ, thứ hai để bác sĩ biết mình là học sinh còn ưu tiên nhiửu hơn..., Mai khe khẽ giải thích.
Đồng phục đến viện
Nhiửu người vẫn không thể tin rằng lớp trẻ bây giử lại có nhiửu cô cậu học trò liửu lĩnh, bạo miệng đến thế. Mới 16, 17 tuổi đầu đã sà nh sửi trong chuyện tình yêu, tình dục.
Thậm chí các cô cậu nà y cũng không thèm giấu giếm chuyện riêng tư của mình, mà lôi ra kể cho bạn bè, rồi tự hà o truyửn kinh nghiệm chăn gối cho nhau, khiến cho không ít người lớn chỉ mới thoáng nghe qua cũng phải choáng váng.
Ảnh chỉ mang tính minh hoạ.
Khi mới chân ướt chân ráo bước và o lớp 10, Mai đã được rất nhiửu nam sinh cùng trường đưa và o tầm ngắm vì vẻ đẹp vô cùng đáng yêu của cô bé. Mai dẫu ý thức được việc học tập của mình và vốn là cô bé ngoan hiửn, nhưng vẫn không sao cườ¡ng được những cám dỗ từ ánh hà o quang đang vây quanh. Những lời đường mật, những món quà xinh xắn và những buổi đưa đón đi ăn chè, kem khiến Mai lao và o yêu đương rất sớm. Từ ngà y có bạn trai, Mai học hà nh sa sút hẳn, cô thường tự ý viết giấy xin nghỉ và i tiết học với những lý do rất quen thuộc, khi thì ốm đau, lúc thì gia đình có việc bận... Chỉ đến khi giáo viên chủ nhiệm gặp mặt nói chuyện trực tiếp với bố mẹ Mai, thì mới biết hóa ra cô bé chẳng ốm đau hay bận việc gia đình gì cả, mà đó chỉ là lý do để nghỉ học đi chơi.
Tình yêu đến quá sớm trong khi cả Mai và người yêu vẫn là trẻ con, nên sau khi biết tin Mai có bầu, cậu bạn trai vội và ng chối bử trách nhiệm và lặng lẽ tránh mặt cô. Bất đắc dĩ, Mai phải nhử bạn thân đưa đến bệnh viện để giải quyết. Sự ngây thơ của Mai vẫn còn hiện lên rất rõ trong lời nói khi cô trả lời câu hửi vì sao lại mặc đồng phục và o viện:
Ngại vử nhà thay đồ, sợ bố mẹ phát hiện trốn học, không muốn mất thời gian và hy vọng rằng nếu thấy mình mặc đồng phục biết là học sinh, thì có thể các bác sĩ sẽ thương tình... không lấy nhiửu tiửn....
Đó là suy nghĩ của Mai khi cô quyết định vẫn mặc nguyên cả bộ đồ đồng phục đến bệnh viện. Cô bé xòe ví ra bên trong là những đồng tiửn nhăn nheo, cuộn, gấp được lấy ra từ chú lợn tiết kiệm. Không biết do sợ sệt, ân hận vì những việc đã là m hay xót xa vì phải đập lợn đất mà Mai nghẹn ngà o, nước mắt lưng tròng nói: Tiửn nà y mẹ cho em để ăn quà sáng, em nhịn ăn tiết kiệm đã gần 2 năm định mua bể cá nhử đặt trong phòng riêng....
Con không muốn là m bố...
Vụ việc đau lòng của một cô bé học lớp 11 tên Xuân tự ý dùng thuốc phá thai, để đến mức suýt nguy hiểm đến tính mạng khiến ai ai trong trường cũng biết. Hôm đó đang là tiết học thể dục, bạn bè thấy Xuân ôm bụng kêu đau, mới đầu thầy giáo tưởng cô bé chỉ bị đau bụng thông thường nên cho vử lớp ngồi nghỉ. Nà o ngử vừa đưa Xuân vử được một lúc, thì một học sinh hớt hải chạy ra báo cáo với thầy rằng Xuân lên cơn đau dữ dội và có nhiửu biểu hiện rất lạ. Thầy giáo thể dục vội báo cho nhà trường đưa Xuân đi cấp cứu, may mắn là cô bé được cứu chữa kịp thời, nhưng cái thai hơn 3 tháng trong bụng thì không giữ lại được.
Trong giử phút đau đớn, lo sợ khi nằm trên giường bệnh, Xuân đà nh thú nhận tất cả với cô chủ nhiệm và cầu cứu đừng cho bố mẹ cô biết sự thật...
Cũng như nhiửu đôi yêu nhau khác, Xuân kể rằng khi yêu Tú (một học sinh cùng lớp) cô bé đã nhanh chóng bị lôi kéo và o thói quen của người yêu. Mới đầu cũng chỉ là những buổi đi chơi, đi uống nước nói chuyện bình thường. Nhưng sau đó, những buổi đi chơi đơn thuần như thế khiến cả hai đửu đơn điệu, nhà m chán. Vừa là tiết kiệm tiửn, vừa để đổi gió, Tú rủ Xuân vử nhà mình chơi game, xem phim, dĩ nhiên trong đó có cả phim người lớn... Cái thai là kết quả sau 4 tháng cả hai vô tư quan hệ với nhau mà không dùng bất cứ biện pháp bảo vệ nà o.
Đang bối rối chưa biết xử lý trường hợp của Xuân ra sao, cô giáo chủ nhiệm đến gặp Tú để nói chuyện. Mới nghe cô giáo nhắc đến việc Xuân mang bầu, Tú đã òa lên khóc như một đứa trẻ, nức nở rằng: Con xin cô giúp cho con, con chưa muốn là m bố đâu....
Nghe xong câu nói đó, cô giáo chỉ biết lắc đầu. Trong tâm hồn của cậu học sinh to xác nà y hóa ra vẫn còn rất non dại, vậy mà không hiểu điửu gì đã khiến các em lại có thể mạnh bạo là m những chuyện tà y đình đến thế...
Những vết thương không bao giử là nh
Chẳng ai có thể đo, đếm được những gì mất mát trong tâm hồn ngây thơ sau những việc đau lòng các em tự gây ra như trên. Như quả xanh chín ép, các em phải lỡ là ng cả cuộc đời khi trót mang hai từ đà n bà lúc còn ít tuổi. Sự xa lánh của bạn bè, thậm chí cả người thân chính là sự trừng phạt cao nhất mà những học sinh nà y phải gánh chịu. Trong đó còn không kể đến nhiửu trường hợp phải nghỉ học ở nhà là m mẹ, sinh con.
Với trường hợp của Mai và Xuân, tuy cả hai không phải bử giở việc học, không phải và o vai bà mẹ trẻ quá sớm, nhưng có ai biết được rằng trong tâm hồn hai cô bé đã có một vết thương quá lớn, một vết thương sẽ không bao giử là nh. Bước và o tình yêu đầu đời, cả hai đã biết thế nà o là đau khổ khi bị người tình phụ bạc, mới 16, 17 tuổi cả hai đã tự tay giết chết sinh linh bé bửng vô tội...
Mai và Xuân đâu có ngử rằng sự kém hiểu biết và lối sống phóng túng, đua đòi đã đẩy các em rẽ sang một bước ngoặt khác, trở thà nh người đà n bà mang trong tâm hồn bao nỗi niửm đắng cay