Đọc lại "Năm 1975 họ đã sống như thế"

Bùi Việt Thắng| 30/04/2020 10:57

“Năm 1975 họ đã sống như thế” (tiểu thuyết, NXB Quân đội nhân dân, 1979) của Nguyễn Trí Huân là một trong số những tác phẩm thành công viết về thời khắc lịch sử đáng nhớ: Mùa xuân 1975. Độ lùi sau chiến tranh chưa xa nên tiểu thuyết của Nguyễn Trí Huân vẫn đem đến cho độc giả ký ức về chiến tranh trong những mảng chất liệu tươi nguyên, ròng ròng sự sống như thể tiếng súng vừa ngưng nghỉ ngày hôm qua.

Đọc lại
“Năm 1975 họ đã sống như thế” (tiểu thuyết, NXB Quân đội nhân dân, 1979) của Nguyễn Trí Huân là một trong số những tác phẩm thành công viết về thời khắc lịch sử đáng nhớ: Mùa xuân 1975. Độ lùi sau chiến tranh chưa xa nên tiểu thuyết của Nguyễn Trí Huân vẫn đem đến cho độc giả ký ức về chiến tranh trong những mảng chất liệu tươi nguyên, ròng ròng sự sống như thể tiếng súng vừa ngưng nghỉ ngày hôm qua. Thời gian nghệ thuật của tiểu thuyết, như đã nói, mở ra vào mùa xuân lịch sử 1975; không gian nghệ thuật của tác phẩm với biên độ rộng lớn bao quát từ chiến trường Trung Bộ, qua Phan Rang tới Vũng Tàu, Côn Đảo.

Đơn vị Sư đoàn chủ lực được nhà văn dùng làm bối cảnh cho hoạt động của các nhân vật. Chiến tranh và con người trong mối tương quan biện chứng đã được tái hiện nghệ thuật trên cảm hứng nghiên cứu và phân tích thực tại. Không phải trong những cảnh đầu rơi máu chảy, súng đạn ùng oàng mà là những hoạt động của con người trên nhiều phương diện đời sống chiến đấu cũng như những góc sâu kín của nội tâm, cảnh ngộ, tâm trạng, số phận. Bằng ngôn ngữ tiểu thuyết, Nguyễn Trí Huân đã cắt nghĩa nguồn gốc sức mạnh tinh thần của người lính cách mạng. Tác giả đã tạo nên những tình huống nghệ thuật để làm nổi bật tính cách và bản lĩnh nhân vật. Như trung đội trưởng Thiết để mất cao điểm vì lực lượng địch - ta quá chênh lệch. Trước sự kiện này chính trị viên tiểu đoàn Mạc rất đau buồn vì đồng đội bị vấp váp trong chiến đấu. Có thể lý do Thiết cho bộ đội rút khỏi cao điểm là để bảo toàn lực lượng, để sinh mạng đồng đội bớt tổn thương. Nhưng chiến tranh có những quy luật khắc nghiệt của nó. Mạc là người anh hùng trong chiến trận nhưng lại là kẻ thất bại trong tình duyên. Tiểu đoàn trưởng Nhã xuất hiện, bổ sung thêm một gương mặt điển hình của người lính cách mạng. Phối thuộc chiến đấu với tiểu đoàn bộ binh của Nhã và Mạc, có tiểu đoàn pháo 105 ly do Phác chỉ huy. Anh là một sĩ quan giàu năng lực và hứa hẹn nhiều triển vọng tiến bộ…

Mỗi nhân vật được miêu tả trong tiểu thuyết đều không như những sơ đồ. Ngay cả Thức - Chính ủy Trung đoàn bộ binh tuy tài ba lãnh đạo bộ đội về tinh thần nhưng trong chuyện riêng tư lại đôi lúc tỏ ra “kém cỏi”. Anh yêu mến Thư - chính trị viên Đội phẫu, nhưng không biết cách thể hiện. Rõ ràng là tác giả đã chú ý viết về “phía sau người lính” và những khoảnh khắc “trước giờ nổ súng”, do đó hình tượng người lính cách mạng đã không rơi vào giản đơn, công  thức, tình thế chiến tranh đã khiến cho mỗi con người bộc lộ hết bản ngã của mình.

Cuốn theo chiều văn của Nguyễn Trí Huân, độc giả như được cùng đồng hành với những cánh quân chủ lực tiến sâu vào những vùng đất phía Nam. Tác giả viết chủ yếu bằng cảm hứng hào hùng, tráng ca nhưng vẫn có độ sâu của sự nghiên cứu - phân tích - tổng hợp chiến tranh. 

Trước khi trở thành nhà văn, Nguyễn Trí Huân đã là một người lính chiến thực thụ. Ông có nhiều năm lăn lộn ở chiến trường miền Trung ác liệt, đói khổ đã qua, sống chết tấc gang đã nếm trải. Ông cũng đã trực tiếp tham gia chiến dịch mùa xuân 1975 và chiến dịch Hồ Chí Minh lịch sử giải phóng hoàn toàn miền Nam. Vì thế, sau này khi cầm bút ông chỉ viết những gì mình trải qua, đã suy nghiệm kỹ càng, như phương châm mà nhiều nhà văn thế hệ chống Mỹ đã thực hành: “sống đã rồi hãy viết”. 

Trong “Năm 1975 họ đã sống như thế” tư liệu và hư cấu nhuần nhuyễn đến mức khó phân biệt. Dễ nhận ra nằm trong sự miêu tả đời sống nội tâm của người lính trong một hoàn cảnh hết sức điển hình. Đó là những sự lựa chọn và dấn thân của mỗi cá nhân trước vận mệnh lịch sử của dân tộc. Vì thế có thể nói “Năm 1975 họ đã sống như thế” được viết bằng một cảm hứng lớn – có thể gọi là “đại khí văn chương”.

Tuy nhiên, xét theo tiêu chí nhân vật thì tiểu thuyết của Nguyễn Trí Huân vẫn thiếu nhân vật chính (mới là nhân vật tập thể/ nhân dân). Đây là một đặc điểm có tính chất “quán tính” của văn học Việt Nam sau chiến tranh (1975-1985), khi cảm hứng, đề tài, chủ đề, nhân vật và cả kỹ thuật viết vẫn nằm trong “phên giậu” của thi pháp văn học cách mạng. Nhưng không nên coi đó là một nhược điểm, mà nên coi là một đặc điểm mang tính lịch sử - cụ thể. 

Đọc lại tiểu thuyết “Năm 1975 họ đã sống thư thế” của Nguyễn Trí Huân trong thời điểm này (Kỷ niệm 45 năm giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước), thiết nghĩ là một động hướng tinh thần “ôn cố tri tân” rất quan trọng với toàn thể các tầng lớp xã hội, nhất là người trẻ - để họ hiểu “máu người không phả là nước lã”, để họ nhớ về một thế hệ đã tận hiến nhưng chưa có tận hưởng. Đúng như nhà thơ Tố Hữu đã viết: “Việt Nam ơi máu và hoa ấy/ Có đủ mai sau thắm những ngày” “Việt Nam máu và hoa”.
(0) Bình luận
  • Hố băng
    Tôi nghe kể có một làng miền Tây hơn năm trăm năm không có lấy một đền chùa, nhà thờ, miếu mạo nào, mà cũng hơn năm trăm năm không có giáo sư, tiến sĩ, kỹ sư, hay cử nhân đại học. Trái ngược hoàn toàn và cái làng sát bên hông nó, có một cái đình to vật vã với sắc phong mỗi mùa nắng ráo, ông từ phải đem ra phơi tràn cả lối đi, với các gia phả chi chít những tri huyện, thượng thư, thái úy.
  • Dưới bóng cây mận già
    Năm ấy, một ngày đầu mùa hè, con ngựa bạch xuất hiện ở cổng nhà tôi với hai cái sọt to tướng đầy măng rừng trên lưng. Chở nặng, và bị cột vào gốc cây, con ngựa đứng im, đầu hơi cúi xuống trầm tư. Cái đuôi dài xác xơ thi thoảng vẩy lên đuổi một con ruồi vô ý.
  • Hạnh phúc của mẹ
    Gần bảy giờ, trời đã nhá nhem tôi mới về tới phòng trọ. Tôi giật mình vì có bóng người đang ngồi thu lu trước cửa. Hóa ra đó là mẹ… Tôi vội hỏi vì sao mẹ lên chơi mà không nói trước để tôi ra bến xe đón. Mẹ nói lên đột xuất nên không muốn gọi, sợ tôi bận, mẹ bắt xe ôm về phòng trọ của tôi cũng được. Lúc này tôi mới để ý dưới chân mẹ là một cái túi du lịch to, mẹ đã mang theo khá nhiều quần áo, chắc không định ở chơi vài ngày rồi về. Lòng dạ tôi bỗng bồn chồn.
  • Câu chuyện một giờ
    Kate Chopin (1850 - 1904) là nhà văn người Mỹ và là một trong những tác giả nữ quyền đầu tiên của thế kỷ 20. Vốn là một người nội trợ, nhưng cuộc đời bà đã thay đổi kể từ sau cái chết yểu của người chồng. Bà trở thành nhà văn viết truyện ngắn đầy tài năng và giàu năng lượng. Kate Chopin được biết đến nhiều nhất qua tiểu thuyết “The Awakening” (1899) - câu chuyện tiên tri đầy ám ảnh về một người phụ nữ.
  • Hoa thủy tiên của mẹ
    Đã nhiều năm trôi qua chúng tôi không lên bờ đón Tết. Mẹ nói đời mẹ gửi cả vào sông. Sống ở trên sông. Mai này mẹ nằm lại đáy sông, nhờ sông giữ giùm phần linh hồn người thiên cổ. Mẹ không muốn xa dòng sông nửa bước. Tôi lớn lên trên chiếc ghe chòng chành sóng nước, qua bao mùa gió trăng. Mùa xuân này tôi ra lái thuyền ngồi chải tóc.
  • Ký ức xương rồng
    (Làm sao em nhớ Mưa ngoài song bay… T.C.S)
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
Đừng bỏ lỡ
Đọc lại "Năm 1975 họ đã sống như thế"
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO