Đưa dâu qua cầu Bến Hải

Lời bình Phạm Đình Ân| 30/04/2021 16:22

Một buổi mai nắng vàng hoa ngâu
Đám đưa dâu qua cầu Bến Hải
Cầu vừa bắc xong sơn còn tươi rói
Đôi bờ xanh lúa mới đã ngậm đòng
Nhìn hai họ qua cầu mà nước mắt rưng rưng
Mà sung sướng vui tràn như trẻ nhỏ,

Chàng trai Vĩnh Linh cưới cô gái đất Cùa - Cam Lộ
Sông tưng bừng nhìn đôi lứa thương nhau
Gió lâng lâng con sóng vỗ chân cầu
Mà thắt ruột câu hò xưa tê tái
“Bước đến Hiền Lương sao chặng đường dài nghẹn lại
Đáo tới Bến Hải sao gác mái tình duyên…”

Đám cưới hôm nay cũng tự nhiên như là hoa, là lá
Như là chị lấy chồng, như là tôi lấy vợ
Mà hay chưa bỡ ngỡ như chiêm bao
Tôi nhìn sông, nghe sông chảy rì rào
Ai hát đó tưởng như lời tôi hát
Ngắm mây bay, tôi thấy trời bát ngát
Chân người đi rộn rịp quá, người ơi!

Không chỉ là tôi, ai cũng thế, bồi hồi
Ai cũng thế, niềm vui này, tuyệt đỉnh!
Chúng ta đã trải qua ngàn trận đánh
Để bây giờ đất nước được vẹn nguyên
Cho con đò khỏi “gác mái tình duyên”
Và chiếc cầu “chặng đường thôi nghẹn lại”.
Chừng vui quá nên cô dâu bối rối
Mắt thẹn thùng, chen trong đám chị em
Tóc cài hoa với chiếc áo thanh thiên
Mới nắng đó đã đỏ lừ đôi má
Chàng trai bâng khuâng, tay đung đưa trong gió
Sông long lanh, nước sánh đôi bờ
Tiếng nói cười như chim hót sau mưa.

Cảnh Trà
Thôn Hiền Lương - Vĩnh Linh
20/7/1975
Thơ thế hệ nhà thơ chống Mỹ cứu nước
Nxb Hội Nhà văn, 2014


Đưa dâu qua cầu Bến Hải
Cầu Hiền Lương xưa
Lời bình của Phạm Đình Ân

Đã có nhiều bài thơ hay về đại thắng mùa xuân năm 1975, đỉnh cao là ngày 30 tháng 4 chói ngời lịch sử, kèm theo không ít bài bình xuất sắc. Đưa dâu qua cầu Bến Hải thuộc số những bài thơ rất đáng lưu ý. 

Đây là chuyện kể về một cuộc đưa dâu không bình thường. Đưa dâu qua cầu Bến Hải khi hai miền Nam - Bắc mới giao lưu thông suốt trong và sau năm 1975 là sự kiện hạnh phúc đặc biệt, hiếm có đối với một đôi lứa, hai gia đình, liên quan trực tiếp đến sự kiện về niềm vui trọng đại của đất nước, dân tộc. 

Tại thôn Hiền Lương - Vĩnh Linh năm 1975, tác giả vào vai nhân vật xưng tôi để thuật lại câu chuyện. Chứng kiến sự việc, nhân vật tôi vừa là cá nhân, vừa là người đại diện cho bà con hai phía bờ Bắc - Nam. Trước tiên, mở ra trước mắt nhân vật trữ tình và độc giả là một khung cảnh tươi đẹp: Một buổi mai nắng vàng hoa ngâu, nhóm người đưa dâu bước qua cái cầu mới Hiền Lương sơn còn tươi roi rói, Nam - Bắc đôi bờ xanh lúa mới đã ngậm đòng. Tất cả góp chung niềm sung sướng vui tràn cùng quê hương, trời đất (sông tưng bừng, gió lâng lâng con sóng vỗ, sóng chảy rì rào, mây trời bát ngát…). Trai gái kết hôn, lúa mới đang ngậm đòng, niềm vui trùng khớp thiên thời địa lợi nhân hòa…

Tuy nhiên, nếu khúc tình ca Câu hò bên bến Hiền Lương đã ngân vang ám ảnh một thời, bày tỏ niềm ước mong cháy bỏng của lứa đôi về ngày sum họp, thì bài thơ Đưa dâu qua cầu Bến Hải như lời đáp lại, rằng niềm ước mong chính đáng kia đã trở thành sự thật mĩ mãn và hôm nay tình yêu được dẫn đến hôn nhân, bất hạnh phải lùi xa, hạnh phúc đã trở về.

Nếu chỉ nói hân hoan, vui sướng một chiều thôi thì hẳn là khó tránh khỏi giản đơn, giả tạo. Bởi lẽ ra, chỉ hai năm, nhưng hai miền đã phải cắt chia trong khổ đau tổn thất vô vàn suốt hai chục năm. Vui đám cưới nhưng không thể không xót xa thắt một câu hò xưa tê tái. Biết bao đôi lứa yêu nhau ngày trước - bằng tuổi bố mẹ, cô dâu, chú rể hôm nay - đã không kịp xe duyên, lỡ làng suốt cả cuộc đời, thậm chí kẻ mất người còn, không tìm thấy xác… Bởi thế, chủ thể trữ tình chứng kiến cùng mọi người đã nhìn hai họ mà nước mắt rưng rưng, nghẹn ngào đó sao. Tuy nhiên, xúc cảm tích cực vẫn là âm hưởng chính của bài thơ. Những từ ngữ chọn lọc khiến thơ đa dạng sắc điệu, nói được các ngõ ngách của xúc cảm mới, tâm lý lạ của một cuộc đưa đón dâu hiếm hoi tại một địa điểm, thời điểm lịch sử có một không hai trước đó và không thể lặp lại sau này.

Hai cặp câu dưới đây như là cố ý của tác giả nói lên toàn bộ tinh thần của bài thơ:

Không chỉ là tôi, ai cũng thế, 
bồi hồi
Ai cũng thế, niềm vui này 
tuyệt đỉnh!
(…)
Sông long lanh, 
nước sánh đôi bờ
Tiếng nói cười như chim hót 
sau mưa.

Bài thơ hay ở tứ, ý, thi ảnh độc đáo, thêm nữa là cách trình bày giản dị, tươi sáng, được bao phủ bởi cảm thức văn hóa dân gian, có vẻ đẹp chân mộc nhưng cũng đủ mức tinh tế khi dựng một câu chuyện bằng thơ về một cuộc đưa dâu thú vị, làm toát lên ý nghĩa cao đẹp, sâu sắc, rộng lớn hơn một cuộc đưa dâu bình thường.
(0) Bình luận
  • Hố băng
    Tôi nghe kể có một làng miền Tây hơn năm trăm năm không có lấy một đền chùa, nhà thờ, miếu mạo nào, mà cũng hơn năm trăm năm không có giáo sư, tiến sĩ, kỹ sư, hay cử nhân đại học. Trái ngược hoàn toàn và cái làng sát bên hông nó, có một cái đình to vật vã với sắc phong mỗi mùa nắng ráo, ông từ phải đem ra phơi tràn cả lối đi, với các gia phả chi chít những tri huyện, thượng thư, thái úy.
  • Dưới bóng cây mận già
    Năm ấy, một ngày đầu mùa hè, con ngựa bạch xuất hiện ở cổng nhà tôi với hai cái sọt to tướng đầy măng rừng trên lưng. Chở nặng, và bị cột vào gốc cây, con ngựa đứng im, đầu hơi cúi xuống trầm tư. Cái đuôi dài xác xơ thi thoảng vẩy lên đuổi một con ruồi vô ý.
  • Hạnh phúc của mẹ
    Gần bảy giờ, trời đã nhá nhem tôi mới về tới phòng trọ. Tôi giật mình vì có bóng người đang ngồi thu lu trước cửa. Hóa ra đó là mẹ… Tôi vội hỏi vì sao mẹ lên chơi mà không nói trước để tôi ra bến xe đón. Mẹ nói lên đột xuất nên không muốn gọi, sợ tôi bận, mẹ bắt xe ôm về phòng trọ của tôi cũng được. Lúc này tôi mới để ý dưới chân mẹ là một cái túi du lịch to, mẹ đã mang theo khá nhiều quần áo, chắc không định ở chơi vài ngày rồi về. Lòng dạ tôi bỗng bồn chồn.
  • Câu chuyện một giờ
    Kate Chopin (1850 - 1904) là nhà văn người Mỹ và là một trong những tác giả nữ quyền đầu tiên của thế kỷ 20. Vốn là một người nội trợ, nhưng cuộc đời bà đã thay đổi kể từ sau cái chết yểu của người chồng. Bà trở thành nhà văn viết truyện ngắn đầy tài năng và giàu năng lượng. Kate Chopin được biết đến nhiều nhất qua tiểu thuyết “The Awakening” (1899) - câu chuyện tiên tri đầy ám ảnh về một người phụ nữ.
  • Hoa thủy tiên của mẹ
    Đã nhiều năm trôi qua chúng tôi không lên bờ đón Tết. Mẹ nói đời mẹ gửi cả vào sông. Sống ở trên sông. Mai này mẹ nằm lại đáy sông, nhờ sông giữ giùm phần linh hồn người thiên cổ. Mẹ không muốn xa dòng sông nửa bước. Tôi lớn lên trên chiếc ghe chòng chành sóng nước, qua bao mùa gió trăng. Mùa xuân này tôi ra lái thuyền ngồi chải tóc.
  • Ký ức xương rồng
    (Làm sao em nhớ Mưa ngoài song bay… T.C.S)
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
  • Điện Biên Phủ - nguồn cảm hứng sáng tạo lớn của văn học nghệ thuật
    Sáng 19/4, tại Điện Biên, Hội đồng Lý luận - Phê bình Văn học nghệ thuật Liên hiệp các Hội Văn học nghệ thuật Việt Nam tổ chức Hội thảo khoa học với chủ đề “Điện Biên Phủ - thiên anh hùng ca, nguồn cảm hứng sáng tạo lớn của văn học nghệ thuật”.
  • Đấu xảo Hà Nội Vang bóng một thời
    Cách đây 78 năm, đúng vào ngày 1/5, tại Cung Văn hóa Lao động Hữu nghị Việt - Xô (Hà Nội) đã diễn ra cuộc mít tinh khổng lồ với trên 25.000 người tham gia. Địa điểm này khi xưa được mang tên Đấu xảo - một công trình tráng lệ và đồ sộ, mang tầm vóc quốc tế.
  • Vẽ tiếp bức tranh về “Văn minh trà Việt”
    Hành trình văn hóa uống trà trải dọc bề dày suốt hơn 5000 năm của người Việt đã được tác giả Trịnh Quang Dũng phác thảo sinh động trong cuốn sách “Văn minh trà Việt”. Sách do NXB Phụ nữ ấn hành vừa trình làng bạn đọc đúng vào dịp Ngày Sách Việt Nam lần thứ 3 – 2024.
  • Vì sao phân khu Tài Lộc được ví như “mỏ vàng” trên đảo Vũ Yên?
    Nằm ngay cửa ngõ của Thành phố Đảo Hoàng Gia Vinhomes Royal Island, lại sở hữu nhiều lợi thế hiếm nơi nào có được, phân khu Tài Lộc được xem là biểu tượng của sự thịnh vượng và may mắn, hội tụ đầy đủ các yếu tố đầu tư sinh lời, kinh doanh thuận lợi.
  • Mảng xuất khẩu của Vinamilk khởi sắc nhờ các thị trường chủ lực
    Mảng xuất khẩu của Vinamilk năm 2023 tăng về cả doanh thu và số thị trường, kết quả quí I/2024 dự báo tích cực. Bên cạnh sự đóng góp lớn từ các thị trường chủ lực truyền thống, nhiều thị trường mới đã được khai phá.
Đừng bỏ lỡ
Đưa dâu qua cầu Bến Hải
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO