Gặp Bác Hồ ở Cung thiếu nhi

Lê Phương Liên| 24/09/2018 15:16

Tôi có một may mắn, thuộc vào lớp thiếu nhi thủa ban đầu đến với Câu lạc bộ thiếu nhi Hà Nội (tên cũ của Cung thiếu nhi). Thủa bé, nhà tôi ở phố Hàng Dầu, gần phố Lý Thái Tổ nơi có Ấu Trĩ Viên. Trong ký ức của tôi Ấu Trĩ Viên là một nơi có rất nhiều cây xanh cổ thụ mát rượi. Ở đấy có đu thuyền mà sau những giờ học tập chúng tôi thường đánh đu rất hăng say. Ở đấy còn có cả chuồng nuôi khỉ, nuôi chim và rất nhiều lần chúng tôi đã đứng chơi và trò chuyện với những con vật đáng yêu. Ấu Trĩ Viên sau khi giải phó

Tôi còn nhớ một đêm rằm tháng Tám năm ấy, bể bơi tràn đầy dạt dào nước trong mát long lanh phản chiếu ánh trăng sáng ngời. Trong trí tượng tưởng của tuổi thơ tôi, khu vườn rợp bóng cây cổ thụ đang lấp lánh ánh trăng lại phảng phất hương thơm của hoa hoàng lan và hoa sữa thật là một nơi kỳ ảo như đang đưa tâm hồn trẻ thơ của tôi bước vào một khu vườn cổ tích.

Gặp Bác Hồ ở Cung thiếu nhi
Bể bơi Câu lạc bộ thiếu nhi Hà Nội khi xưa.
Giữa khu vườn cổ tích đó, giữa hồ nước trong xanh đó, là một mâm cỗ trung thu rực rỡ. Nào bánh nướng, bánh dẻo, nào bưởi kết thành con chó xinh xắn… những đẵn mía de màu nâu đỏ được xếp thành hình Cột Cờ, Tháp Bút, những đóa hoa được gọt từ những quả đu đủ màu hồng, màu trắng, màu xanh được bày khéo léo bên những đồ chơi con giống nặn từ bột nếp nhuộm phẩm. Những chiếc đèn ông sao, đèn con thỏ, đèn hoa sen, đèn kéo quân, đèn thiềm thừ… tất cả lung linh tỏa sáng, thơm tho, hấp dẫn cả 5 giác quan háo hức của trẻ con.

Gặp Bác Hồ ở Cung thiếu nhi
Câu lạc bộ thiếu nhi Hà Nội thuở ban đầu.
Thế rồi giữa bầu không khí lung linh của ngày Tết Trung thu bên hồ nước giữa khu vườn cổ tích ấy, tôi bỗng nghe thấy tiếng reo vui từ phía cửa lớn của khu vườn, tiếng chân chạy rào rào của những đứa trẻ: “Bác Hồ đến, Bác Hồ đến!”. Đang ngơ ngác đang đứng ngẩn ra ngắm nhìn mâm cỗ trung thu, chưa hiểu chuyện gì thì tôi bỗng thấy một bóng ông cụ già mặc áo ka ki trắng bước lên sân khấu giữa hồ nước. “Bác Hồ, Bác Hồ!” - tôi reo lên cùng với những tiếng reo trẻ thơ lúc đó. Lát rồi, Bác Hồ đến trước máy micro và hỏi lớn: 

“Các cháu có yêu Bác Hồ không?” 

“Có ạ!” - Tiếng đáp vang lên, âm thanh vang dội của hàng trăm giọng trẻ con lanh lảnh dường như vẫn còn ngân nga mãi trong ký ức sâu thắm của tôi.

“Vậy yêu Bác Hồ thì các cháu trật tự lặng im nào”.

Bầu không khí ồn ào trong khu vườn bỗng lặng đi.

Tâm hồn tôi chợt tĩnh lặng, lâng lâng. Tôi cảm thấy một vẻ linh thiêng huyền ảo trong cơn gió, trong ánh trăng, trong hương thơm đang bay, trong giọng nói trầm ấm của Bác Hồ…Và rồi, tôi không nhớ đã được chia kẹo, chia bưởi, chia bánh như thế nào… Tôi cũng không biết Bác Hồ đã ra về lúc nào, Bác biến mất như một vị tiên trong truyện cổ tích. Tâm trạng tôi lâng lâng trong một giấc mơ mãi cho đến lúc ra về, bước đi lững thững trên đường phố nơi mà ánh trăng đã lùi xa đi một chút bởi ánh đèn điện…

Bao nhiêu năm đã qua đi, mỗi lần nhớ về Cung thiếu nhi Hà Nội, ký ức về Tết Trung thu thơ bé, được nhìn thấy mâm cỗ rực rỡ, được nhìn thấy Bác Hồ có thực lần đầu tiên dưới ánh trăng lấp lánh trong khu vườn tuổi thơ đã mãi mãi in sâu vào tâm hồn tôi, như một hành trang tâm linh mang theo để bước vào đời… 
(0) Bình luận
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
Đừng bỏ lỡ
Gặp Bác Hồ ở Cung thiếu nhi
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO