(NHN) Khi yêu, ai cũng tìm mọi cách là m cho người mình yêu cảm thấy hạnh phúc. Thế nhưng, khi bước và o cuộc sống vợ chồng, nhiửu người lại chủ quan nghĩ rằng đã là của nhau thì những việc kia sẽ không cần nữa, lâu ngà y trở nên xao nhãng chuyện vun đắp tình yêu. Cùng với thời gian, cảm xúc trở nên xơ cứng và khi giật mình ngoái lại thì tổ ấm của họ đã trở nên nguội lạnh từ bao giử
Từ ngà y chồng lên chức trưởng phòng, chị L đã không còn nhận ra chồng mình nữa. Cả tuần họa hoằn lắm anh mới vử nhà ăn cơm, còn thường thì vắng mặt triửn miên do phải ở lại công ty với nhiửu lý do như là m thêm giử, phải tiếp khách, đi công tác... Hà ng ngà y, đối diện với những bữa cơm một mình và những muộn phiửn trong cuộc sống mà không có chồng bên cạnh sẻ chia khiến chị cảm rơi và o trạng thái cô đơn, trống vắng.
Thấy chồng mải chạy theo công việc mà ít dà nh thời gian cho gia đình, chị nhắc nhở. Ngay lập tức chồng chị lớn tiếng: Tôi suốt ngà y bận tối mắt tối mũi cũng vì cái nhà nà y. Nếu chỉ trông chử và o đồng lương của cô thì là m được gì?. Câu nói ấy khiến chị tổn thương. Điửu là m chị thấy buồn hơn là cà ng ngà y chồng mình cà ng thay đổi đến mức xa lạ: hay cáu gắt, lớn tiếng quát nạt vợ con, hường xuyên khẳng định quyửn lực đồng tiửn do mình là m ra, chẳng mấy khi quan tâm đến suy nghĩ, tâm trạng của vợ... Giử đây, trong lòng chị trà n ngập cảm giác phiửn muộn, vì tình yêu mà chị dà nh cho chồng đã nguội lạnh tự lúc nà o.
Kết hôn hơn 4 năm, nhưng anh G luôn thấy thật khó khăn khi tìm tiếng nói chung với vợ. Suốt ngà y lao đầu và o công việc, chỉ muốn vử nhà nghỉ ngơi, nhưng khi vử đến nơi lại thấy bếp núc nguội lạnh, nhà cửa bử bộn, vợ cũng chẳng thấy đâu. Gọi điện cho vợ, mới biết cô ấy đang ngồi uống cà phê tán gẫu cùng những người bạn thời phổ thông. Anh nhắc nhở vợ rất nhiửu nhưng cũng chẳng thấy chuyển biến gì nên sinh ra bực bội, cáu gắt rồi đâm chán vợ. Lâu ngà y, anh cũng hết muốn vử nhà sau giử là m việc. Tình cảm vợ chồng họ vì thế mà phai nhạt dần.
Dù biết là không nên, dù biết như thế là có lỗi với chồng, nhưng cà ng ngà y chị L cà ng không sao gạt ra khửi tâm trí hình ảnh anh Q, một thầy giáo dạy cùng trường. Mỗi khi ở bên cạnh anh Q, nghe anh trò chuyện, chị lại thấy trong lòng thật bình yên, ấm áp, lại thấy được là chính mình, chẳng còn phiửn muộn, lo âu. Mỗi ngà y, chị cảm thấy thật hạnh phúc khi nghĩ đến người ấy. Còn với chồng, mỗi ngà y chị cà ng thấy xa lạ, thấy mình đi bên lử cuộc sống của anh tự lúc nà o.
Anh G, dù rất có trách nhiệm với vợ con và chưa từng có ý định tìm người phụ nữ khác bên ngoà i, nhưng rồi anh không thể ngăn nổi cảm xúc của mình khi gặp lại người yêu cũ. Cả anh và cô ấy đửu đã có gia đình, đửu không tìm thấy hạnh phúc trong chính ngôi nhà của mình. Anh T đã rất cố gắng không để bị cuốn và o mối quan hệ ngoà i luồng, nhưng tình cảm vợ chồng anh ngà y cà ng thêm lạnh nhạt. Họ không tính đến chuyện chia tay vì không muốn thiên hạ lời ra tiếng và o, hơn nữa lại còn đứa con nhử, nhưng cuộc sống gia đình họ thật nặng nử.
Có thể thấy, chuyện 2 gia đình trên cũng như nhiửu vợ chồng khác không chọn giải pháp ly hôn, nhưng mỗi người là một thế giới, và giữa họ là những rạn nứt. Vì vậy, tình yêu chỉ được duy trì khi những người trong cuộc không ngừng vun đắp.