Ngọc Lê Ninh

Ngọc Lê Ninh| 04/03/2020 11:06

Sinh năm 1969, quê Thanh Hóa, hiện sống tại Hà Nội. Tiến sĩ khoa học, công tác tại Bộ Tài nguyên - Môi trường. Hội viên Hội Nhà văn Hà Nội. Đã in 3 tập thơ: Vỡ cùng hy vọng (NXB Hội Nhà văn); Chưa thể đặt tên (NXB Hội Nhà văn); Hạt mưa thầm (NXB Thanh Niên). Có nhiều thơ in báo trong và ngoài nước, được trao một số giải thưởng thơ.

Ngọc Lê Ninh

Chưa thể đặt tên
       (Dành cho NXHG)
Bài thơ tình anh viết tặng riêng em
Dài vô hạn giấy mực nào cho đủ
Nên anh viết bằng con tim không ngủ
Mực yêu thương là máu chạy quanh người.
Bài thơ này anh viết đã lâu rồi
Tìm lật lại trang đầu không tới được
Chỉ nhơ nhớ ngày đầu ta nguyện ước
Giờ hai con đã chạm tuổi trăng tròn.
Yêu em nhiều anh cứ viết dài hơn
Thơ đóng quyển không biết bao nhiêu tập
Chắc báo chẳng đăng, nhà in không đủ mực
Thư viện không lưu hết nổi tình mình.
Anh gom thơ này vào bộ nhớ tâm linh
Và nén lại từng file trong trí não
Ta nhớ mãi lỗi lầm gieo mưa bão
Làm buồn đau sạt lở những ngày xanh.
Như đất nước mình đi qua hết chiến tranh
Những cuộc chiến làm rừng sâu mất ngủ
Những trận đánh xé toang thành quách đổ
Nghe máu văng nhuộm tím cả trời chiều.
Nhớ những ngày hốt hoảng chạy liêu xiêu
Bám mẹ xuống hầm tránh làn bom cày xới
Ruột đu cành tre, thịt treo cành ổi
Làng xóm tan hoang đâu đó tiếng thét gào.
Ta lớn lên trong đạn xới, bom đào
Mũ rơm quấn quanh đầu ta đi học
Dưới hầm sâu ngày đêm ta vẫn đọc
Chữ thầm reo, gieo nỗi nhớ trong nhau…
Bài thơ này anh viết đến mai sau
Khi hai đứa đã nằm im dưới cỏ
Nhưng em ơi! Tình hai ta vẫn thở
Nhịp thương yêu khuấy động dải thiên hà.

Gió và núi

Đêm giật thót gió vùi vào ngực núi
Núi dùng dằng làm lá đổ xôn xao
Gió siết chặt vai núi gầy tóc rối
Gió du dương bên tai núi ngọt ngào

Đêm sột soạt gió lần theo khe suối
Núi xôn xao dào dạt suối tuôn trào
Vạch lau lách gió luồn theo kẽ núi
Núi lơ mơ trong tay gió lào xào

Trên ngực núi gió cuồng điên hối hả
Gió loay hoay trong cỏ núi mơ màng
Nghe bục đất ngàn sương rơi xối xả
Núi sụt sùi xem gió ngáy vang vang
Đèn tình

Anh tắt dần nỗi nhớ
Leo lét ảnh hình em
Nhịp tình thoi thóp thở
Bóng tối dần hiện lên

Ôi! Tình yêu heo hắt
Gió đêm trói lạnh hồn
Tim anh ngừng tiếng hát
Là khi em dỗi hờn

Ôi tình yêu sắp tắt
Sợi thương đỏ mắt rồi
Hình như em cũng khóc
Khi chúng mình xa xôi

Nhưng kìa em đã đến
Bầu tim anh ấm rồi
Lửa em không lỗi hẹn
Đèn tình ta rạng ngời 
(0) Bình luận
  • Mùa xuân Điện Biên
    Tạp chí Người Hà Nội trân trọng giới thiệu tới quý độc giả bài thơ Mùa xuân Điện Biên của tác giả Nguyễn Địch Long.
  • Trước tượng đài chiến sĩ Điện Biên
    Tạp chí Người Hà Nội trân trọng giới thiệu tới quý độc giả bài thơ Trước tượng đài chiến sĩ Điện Biên của tác giả Lương Sơn.
  • Âm vang Điện Biên
    Tạp chí Người Hà Nội trân trọng giới thiệu tới quý độc giả bài thơ Âm vang Điện Biên của tác giả Vũ Nhang.
  • Chiếc xe thồ Điện Biên
    Tạp chí Người Hà Nội trân trọng giới thiệu tới quý độc giả bài thơ Chiếc xe thồ Điện Biên của tác giả Nguyễn Đình Quý.
  • Lớn lên từ Điện Biên
    Tạp chí Người Hà Nội trân trọng giới thiệu tới quý độc giả bài thơ Lớn lên từ Điện Biên của tác giả Nguyễn Quốc Lập.
  • Viếng mộ Đại tướng
    Tạp chí Người Hà Nội trân trọng giới thiệu tới quý độc giả bài thơ Viếng mộ Đại tướng của tác giả Vũ Hùng.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
Đừng bỏ lỡ
Ngọc Lê Ninh
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO