(NHN) Hà ng trăm trẻ, mắc căn bệnh quái ác, đeo bám suốt cuộc đời, hiện đang được nuôi dườ¡ng dưới bà n tay các sơ trong Gia Đình Thánh An (Bùi Chu, Xuân Trường, Nam Định), nơi thấm đậm tình người.
Tận cùng nỗi đau!
Chúng tôi vử Xuân Trường,
Xứ đạo Bùi Chu
Trong ngôi nhà nhử hà ng trăm trẻ đang được các sơ cho ăn, đứa đầu to ngồi trên xe lăn, hà m răng nghiến lại, tay chân co quắt, lâu lâu lại đấm đá vử phía trước, đứa thì mắt mở trừng trừng nhìn người khác như kẻ thù có đứa miệng cười liên tục, nụ cười vô cảm trên khuôn mặt dại khử, đứa thì mửm nhũn nằm bất động trên giường; lại có đứa thấy chúng tôi, bử chạy và o góc nhà ngồi co ro như sợ sệt điửu gì lớn lắm... Tất cả những đứa trẻ không biết nói, đửu ốm đau, bệnh tật... Trong đó có 10 cháu bị bại não, 5 cháu chất độc mà u da cam và còn lại các cháu bị mắc bệnh tâm thần, còng lưng, sứt môi hở hà m ếch... Những cháu bị bại não được sơ phước dùng thìa, muỗng bón từng thìa cháo cho từng cháu..
Chị Yến tâm sự: Thời gian đầu, những cháu bị mắc bệnh tâm thần ở độ tuổi nhử thì còn dễ trông, cháu ở tuổi vị thà nh niên rất khó bảo, thần kinh thất thường, phá phách bất cứ lúc nà o! Mỗi lần lên cơn điên, lại phải đánh vật với nó, không khéo còn mang họa và o người. Các cháu nà y ở nhà thường xuyên bử đi lang thang. Vậy mà khi được nhận vử Gia Đình Thánh An một thời gian được các sơ bảo ban, cùng với sự chăm sóc tận tình của bác sĩ, dần dần ổn định.
Những đứa trẻ tật nguyửn trong Gia Đình Thánh An
à”ng Nguyễn Minh Tiến chủ trì Gia Đình Thánh An nhớ lại: Năm 2004 chúng tôi phát hiện một cháu bé bị bử rơi trước nhà thử, đứa bé mới sinh còn đử hửn, bị di chứng chất độc da cam hửng cả hai mắt, khi mang vử thì toà n thân đã tím tái tưởng không qua được lườ¡i hái tử thần, nhưng rồi được chăm sóc, điửu trị kịp thời nên cô bé dần bình phục.
Hiện giử, bé Ngọc đã 6 tuổi thân hình chỉ bé như "cái kẹo" khô đét, chưa biết đi... Nhưng một điửu lạ chỉ nghe thấy thầy Tiến đến, bé Ngọc lại khoanh tay chà o thầy. Mỗi khi có khách đến thăm quan, thầy Tiến chỉ ra hiệu là bé đửu biết là m trò cười, vỗ tay chà o khách khi ra vử. Những cháu nà o được chuyển vử đây đửu được chăm sóc chu đáo, còn em nà o xấu số cũng được chôn cất, cẩn thận, dù sinh linh đó còn quá nhử nhưng đó cũng là một kiếp người".
Gieo mầm thiện trong Gia Đình Thánh An
Dẫn chúng tôi đi thăm một vòng nhà thử, ông Nguyễn Minh Tiến cho biết: "Mấy năm trước các dãy nhà còn trong tình trạng xuống cấp nghiêm trọng, nên khó khăn trong việc nuôi dạy cho các trẻ nhử.
Từ năm 1993 đến 2004, Gia Đình Thánh An đã tiếp nhận 185 trẻ mồ côi khuyết tật không nơi nương tựa, bị bử rơi dưới nhiửu hình thức. Trong số đó 30 em được nhận là m con nuôi (22 em trong nước và 8 em nước ngoà i) 25 em tà n tật, bại liệt, 17 em sơ sinh, cùng với việc chu cấp sinh họat hà ng ngà y và việc học tập cho các em, trong đó có 2 em học cao đẳng; cấp III - 6 em; cấp II - 1 em; mẫu giáo - 6 em. Ngoà i ra mua được 6 xe đạp cho 6 em đi học cấp III".
Mẹ Lanh đang bón từng thìa cháo cho những bé bị nhiễm chất độc da cam
Trong quá trình nuôi dạy, chúng tôi phát hiện ra nhiửu em có khả năng, hát, khéo tay trong việc trang trí cắm hoa, hiện tại Gia Đình Thánh An đã thà nh lập một xưởng là m hoa giấy tạo công ăn việc là m cho những em có khả năng là m, sản phẩm cắt tỉa hoa giấy, cắm hoa... đửu có giá trị nghệ thuật. Các bông hoa được cắm trang trí trên những chậu hoa nhử xinh, trông thật hấp dẫn.
Chị Nguyễn Thị Lanh gắn bó 20 năm chia sẻ: "Mong ngà y xưởng dạy hướng nghiệp ngà y một khang trang, nhiửu các sản phẩm mẫu mã được ra đời dưới bà n tay của các trẻ tật nguyửn là m nên, lúc đó chị sẽ nhận thêm các cháu vử nuôi, vì có thêm một cháu là thêm việc, từ chăm lo giấc ngủ đến việc ăn, giặt giũ, dọn dẹp, vệ sinh cho các cháu. Mà muốn nhận nuôi nhiửu cháu, phải có người phụ giúp, nhử thì khó, mà thuê thì phải trả công"... Các sơ phải ngậm ngùi nhìn những đứa trẻ tật nguyửn bị bử rơi mà lòng quặn đau!
Đúng như tên goi của nó, Gia Đình Thánh An là mái nhà cho những cuộc đời không nơi cơ nhỡ. Mỗi số phận không may mắn, có lúc đánh mất niửm tin và o tình người để thấy cuộc sống đầy chặt những cay đắng và nghiệt ngã. Nhưng những sơ phước vẫn ân cần chăm chút từng tý như những đứa con mình đứt ruột đẻ ra. Trong mái nhà tình thương, những số phận đồng cảnh ngà y cà ng gắn bó với nhau, chẳng biết từ lúc nà o đã yêu thương nhau như ruột thịt. Các cháu đã phải gánh chịu quá nhiửu mất mát so với các em nhử khác trong cộng đồng xã hội.
Thiết nghĩ, nếu các cháu không bị mắc các căn bệnh quái ác đeo bám, thì giử các em cũng được học hà nh tử tế, có cuộc sống gia đình hạnh phúc như bao người
Chia tay các chị cùng các cháu tật nguyửn đang nằm trên võng đu đưa theo tiếng hát ru của các sơ mà lòng cảm phục, các sơ đã tự nguyện, không quản khó khăn, ngà y đêm vun đắp cuộc sống cho những đứa trẻ thiếu may mắn. Nhưng có lẽ nơi đây lại là ngôi nhà lý tưởng bởi các sơ coi những trẻ tật nguyửn như những đứa con mà mình đứt ruột đẻ ra. Nơi thấm đậm tình người!