Phan Thế Ngộ có bút danh thường dùng là Tùng Linh Phan quê quán ở Hà Tĩnh. Ông hiện sinh sống tại Hà nội. Các tác phẩm ông đã xuất bản “Quán trọ trần gian” (thơ -2015); “Thềm xưa” (thơ in chung - 2014); “Lạc giữa mùa xuân- thơ in chung- 2018).
Mưa Thu phố cổ
Có cơn gió heo may
Se lên chùm hoa sữa
Thu rùng mình nhè nhẹ
Theo bụi mưa tràn về
Lá vàng xào xạc phố
Ngóng bước chân người thương
Cốm Vòng xanh như ngọc
Chờ đi ra muôn phương
Bông Cúc vàng hớn hở
Vui bên chị bán hàng
Bàn tay mềm thiếu nữ
Nhẹ cầm, hoa xốn xang
Bầu trời thu Hà nội
Dịu dàng ngày mưa bay
Mái rêu phong dấu cũ
Trầm mặc trong men say
Sóng hồ Gươm nhè nhẹ
Mơn lên gò Tháp rùa
Gió đưa làn hương đến
Ùa vào trong nét xưa
Cầu Thê húc lặng lẽ
Đón bước chân đến đi
Nghiêng mình soi bóng nước
Như cùng thu thầm thì
Mưa thu trên phố cổ
Hoang hoải giữa lòng người
Đền thiêng nơi đảo Ngọc
Nhớ gươm thần xa xưa
Hà Nội
Hà Nội ơi mong được bình an
Hơn nửa đời tôi nợ người nhiều lắm
Dẫu chẳng sinh ra nhưng là nơi tôi sống
Và mỗi khi xa lại nhớ giống quê mình
Thuở ấy tôi nghe tiếng tàu điện leng keng
Mà ngơ ngác như vừa lên sao hỏa
Bởi quê tôi chỉ toàn mưa với lũ
Hạn hán làm đồng nứt nẻ chân chim
Thuở ấy hồ Tây vẫn có sâm cầm
Về bơi lội nhớ kinh thành ngày cũ
Mạn phía Trích Sài, Xuân La, Võng Thị
Ốc xoắn, ốc bươu, tôm, hến vẫn sinh sôi
Trên vỉa hè con phố đêm đêm
Có những bếp than ủ hầm nước phở
Hương vị quế, hồi, hành khô thảo quả
Làm ấm lòng những lãng khách lang thang
Hồi ấy Cổ Ngư đã đổi thành Thanh Niên
Nguồn gốc cũ nghe đâu là Cổ Ngự
Có quán bánh tôm hồ Tây nổi tiếng
Món ăn ngon trong ẩm thực Hà thành
Hà Nội dạy tôi bớt nóng để dịu dàng
Dẫu bản chất miền quê tôi vẫn giữ
Cho tôi biết sống thế nào là đủ
Khi đời qua nhanh như thể bóng câu
Hà Nội ơi mong được bình an
Để dòng La quê tôi đỡ ngày đêm mong nhớ
Để thu này trong từng hơi thở
Phố đêm về vẫn ngát dạ hương
Hà Nội ơi!
mong được bình an...
Có một mùa thu buồn
Đêm thu lặng thinh
Nghe tiếng khẽ rơi của chiếc lá lìa cành
Tiếng cựa mình của mầm non trồi lên mặt đất
Người và vạn vật khắc khoải lo âu
Những con số vô tri giờ như biết nói
Những tiếng còi xe hú vội
Những cụm từ vaccine, giãn cách dẫu là không mới
Làm thu buồn mênh mang
Nắng vẫn lang thang
Lá rải vàng trên hè đường Phan Đình Phùng,
Hoàng Diệu
Sao mà vắng thiếu
Những tà áo dài tha thướt dạo chơi
Ngày về thu chơi vơi
Phố đón thu chẳng còn đông vui như cũ
Bao lời hẹn hò bỏ ngỏ
Thu như muốn giận hờn
Có một mùa thu buồn…