Trang thơ NHN 29 ra ngày 21/7/2017

20/07/2017 09:52


Hà Trí Dũng

TĂM CÁ BÓNG CHIM

Tìm tăm cá chẳng thấy đâu
Chỉ còn mặt nước loang mầu thời gian
Bóng chim cũng khuất non ngàn
Để trời hoang vắng, nhìn tan tác chiều !..

Y Mùi

Mẹ

Cả cuộc đời mẹ gồng mình
Cõng phận đàn bà chạy bộ
Đường đời đâu cũng hun hút gió
Thân cò lặn lội sớm khuya

Mẹ đã hao gầy chừng kia
Thời gian cong hình dấu hỏi
Bàn chân trần vẹt mòn lối sỏi
Dáng còng đong đủ gió sương

Suốt cuộc đời mẹ can trường
Trải qua nắng mưa, đói khát
Giật gấu vá vai ngày giáp hạt
Gánh lo toan bạc phếch mùa màng.

Nguyễn Minh Nguyên

NHỮNG VẦNG TRĂNG KHUYẾT

Trong những ước mơ cao xa vời vợi
Chưa một lần ngờ tới
Về vùng rừng núi Lao Cai
Đến bản làng Lao Chải
Xem ruộng bậc thang vào mùa đổ nước
Những thửa ruộng cong như vành trăng khuyết
Lấp lánh gương soi dưới ánh nắng trời...

Tình thương trào dâng không thoát thành lời
Về những con người cả đời lam lũ
Chân lấm tay bùn truyền đời vật vã
Đào núi, đắp bờ, kè đá,...
Dựng lên những ruộng bậc thang
Để cây lúa xanh bao phủ
Để những mùa vàng cho non gạo trắng
Bầu sữa vơi đầy nuôi nấng đàn con

Rừng đã mỏi mòn
Ruộng thôi sinh nở
Bức tranh vừa khít khuôn hình
Người vẫn ra đời theo hành trình số phận
Đất chật người đông giằng xé môi sinh
Vầng trăng ruộng bậc thang lấp lánh
Lẫn vào giọt nước mắt rơi...

Phùng Gia Viên



Kính dâng hương hồn bà

Sau nấm đất đã cố nhân
Vườn trầu cổ tích xin phần bà chưa
Run run từ phía cơn mưa
Gậy bà khua đất thôn thưa đường làng

Trong vườn hương bưởi toả lan
Tiếng ong cần mẫn mật vàng bay theo
Dần sàng rúc rích bà treo
Thơm thơm vụ mới hội chèo gạo quê

Lọc nghèo cất giấu lúc về
Tấm lưng còng xuống bốn bề cháu con
Đọt măng củ sắn chon von
Mũi kim khâu kín nỗi buồn xác xơ

Sau nấm đất cháu ngẩn ngơ.

Lưu Ngọc Lâm

TẠM BIỆT THÁNG SÁU

Chẳng thể giữ những buồn vui tháng sáu
Nắng qua sông mê mải phía chân trời
Cánh bằng lăng hẫng hụt nhẹ nhàng rơi
Con ve nhỏ thôi không còn rỉ rả

Trái lựu xanh đã hườm trong kẽ lá
Nụ muồng vàng gói nắng đợi chờ ai
Chú chuồn kim mê mải suốt ngày dài
Tìm kỷ niệm trong gam mầu cuối hạ

Người xưa cũ đi về nơi xa quá...
Phố rong rêu năm tháng ngủ yên rồi
Những giọt mưa côi cút phía xa xôi
Thả nỗi nhớ rơi trên cành phượng đỏ

Chiều đơn lẻ nhuộm hương sen trong gió
Trăng một mình lạc lõng phía không em
Ngày bơ vơ gánh nỗi nhớ vào đêm
Câu hát thức gối canh dài trống vắng

Em đâu rồi khi hè còn đang nắng
Mầu hoa yêu đã nát dưới chân người
Cánh Lộc Vừng khép mắt rụng tả tơi
Chòng chành gió... bay nghiêng vào ngõ nhỏ

Về đi em lời yêu thương còn đó
Vẫn đầy tay nhung nhở tháng giao mùa
Vẫn ngọt ngào như nắng hạn chờ mưa
Ngày cuối hạ ngủ vùi trong hoa cỏ.

Trang thơ NHN 29 ra ngày 21/7/2017Võ Công Phúc


NGẢI BÙA LANG THANG

Đem chi gió thả vào chùa
Đem chi bóng nước để lùa trăng nghiêng.
Dòng đời mải miết
Lênh đênh
Lục bình trôi
Lắm thác ghềnh can qua.

Nụ cười lắng đọng nét hoa
Bình yên réo gọi
Mặn mà cho ai?
Vô tình nhấp chén hương say
Liêng biêng mắt biếc
Mày ngài liếc ngang.

Tôi làm ngọn gió đi hoang
Rong chơi muôn nẻo
Ghé ngang cửa thiền.
Nam mô nhật tụng cầu duyên
Tìm trong ký ức mắt huyền thuở xưa.

Lang thang cơn gió vào chùa
Lang thang tôi trúng ngải bùa
Em gieo.

Tùng Nguyễn

NHUỘM TÓC CHO CHA

Một chiều nhuộm tóc cho cha

Lau phau những đám như là mây trôi

Phải chăng cha đã già rồi?
Đưa tay hất lược, nhẹ thôi… ngẹn ngào
Đảo miền ký ức hư hao

Chân tơ còn bạc nếp nào phơi sương

Cha đi khắp những nẻo đường

Nắng oi đã trải mưa tuôn cũng từng

Bây chừ gối mỏi trùng lưng

Leo nheo mắt chớp
Sượng sùng tay vin
Cha ơi! Xin hãy lặng yên
Cho con kính cẩn tô thêm tuổi nào
Tóc xanh sương gội, gió bào
Thanh xuân góp cả gửi vào cho con
Bao đêm chưa trọn giấc tròn
Bấy nhiêu sợi bạc nay con hiểu rồi

Đời người một giấc mơ trôi

Con đi cha dắt, ngã rồi cha nâng

Lớn khôn đi khắp xa gần

Hóa ra trẻ dại muôn phần… cha ơi!

Xa xăm mắt dõi cha ngồi
Cho con điểm lại
Chút cười
Nhỏ nhoi…

Nguyễn Thanh Lâm

MƯA MƠ CƠN

Anh đi trong mưa hối hả
Mong mưa trời dập tắt lửa nhớ em
Anh gọi mưa
Hãy xóa tan tượng thần ái tình anh xây đắp
Thời gian mù lòa
Cơn mơ mưa
Loạng choạng đêm

Adam bẻ mảnh xương dâng tạo êva
Say trong niềm đau, say trong hạnh phúc hiến dâng
Anh đốt lửa hồn mình
Dâng tặng em những chùm thơ ánh sáng
Quằn quại thành tro

Mưa mơ cơn
Mịt mờ thời gian
Không dập tắt lửa sôi nỗi nhớ
Không thể đổ vỡ thần tượng ái tình

Mưa càng mau
Nỗi nhớ càng bùng cháy
Thời gian mãi mù lòa
Tình yêu mãi là huyền bí
Mãi là giấc mộng của thơ anh.

(0) Bình luận
  • Hố băng
    Tôi nghe kể có một làng miền Tây hơn năm trăm năm không có lấy một đền chùa, nhà thờ, miếu mạo nào, mà cũng hơn năm trăm năm không có giáo sư, tiến sĩ, kỹ sư, hay cử nhân đại học. Trái ngược hoàn toàn và cái làng sát bên hông nó, có một cái đình to vật vã với sắc phong mỗi mùa nắng ráo, ông từ phải đem ra phơi tràn cả lối đi, với các gia phả chi chít những tri huyện, thượng thư, thái úy.
  • Dưới bóng cây mận già
    Năm ấy, một ngày đầu mùa hè, con ngựa bạch xuất hiện ở cổng nhà tôi với hai cái sọt to tướng đầy măng rừng trên lưng. Chở nặng, và bị cột vào gốc cây, con ngựa đứng im, đầu hơi cúi xuống trầm tư. Cái đuôi dài xác xơ thi thoảng vẩy lên đuổi một con ruồi vô ý.
  • Hạnh phúc của mẹ
    Gần bảy giờ, trời đã nhá nhem tôi mới về tới phòng trọ. Tôi giật mình vì có bóng người đang ngồi thu lu trước cửa. Hóa ra đó là mẹ… Tôi vội hỏi vì sao mẹ lên chơi mà không nói trước để tôi ra bến xe đón. Mẹ nói lên đột xuất nên không muốn gọi, sợ tôi bận, mẹ bắt xe ôm về phòng trọ của tôi cũng được. Lúc này tôi mới để ý dưới chân mẹ là một cái túi du lịch to, mẹ đã mang theo khá nhiều quần áo, chắc không định ở chơi vài ngày rồi về. Lòng dạ tôi bỗng bồn chồn.
  • Câu chuyện một giờ
    Kate Chopin (1850 - 1904) là nhà văn người Mỹ và là một trong những tác giả nữ quyền đầu tiên của thế kỷ 20. Vốn là một người nội trợ, nhưng cuộc đời bà đã thay đổi kể từ sau cái chết yểu của người chồng. Bà trở thành nhà văn viết truyện ngắn đầy tài năng và giàu năng lượng. Kate Chopin được biết đến nhiều nhất qua tiểu thuyết “The Awakening” (1899) - câu chuyện tiên tri đầy ám ảnh về một người phụ nữ.
  • Hoa thủy tiên của mẹ
    Đã nhiều năm trôi qua chúng tôi không lên bờ đón Tết. Mẹ nói đời mẹ gửi cả vào sông. Sống ở trên sông. Mai này mẹ nằm lại đáy sông, nhờ sông giữ giùm phần linh hồn người thiên cổ. Mẹ không muốn xa dòng sông nửa bước. Tôi lớn lên trên chiếc ghe chòng chành sóng nước, qua bao mùa gió trăng. Mùa xuân này tôi ra lái thuyền ngồi chải tóc.
  • Ký ức xương rồng
    (Làm sao em nhớ Mưa ngoài song bay… T.C.S)
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
Đừng bỏ lỡ
Trang thơ NHN 29 ra ngày 21/7/2017
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO