Triển lãm tranh: Miền nhiệt đới

PV| 16/07/2018 15:30

Triển lãm tranh mang tên 'Miền Nhiệt đới" của nhóm Nguyễn Thanh Hải, Phạm Sinh, Tào Linh, Lưu Vũ Long, Nguyễn Mạnh Quỳnh.

Triển lãm diễn ra từ ngày 18/07- 17/08/2018 tại địa điểm: Vicas Art Studio, 32 Hào Nam, Hà Nội.

Triển lãm với 39 bức tranh đa sắc màu, đa phong cách, 5 họa sỹ đã cùng nhau tạo nên một “miền nhiệt đới” đa chiều trong hội họa.

Tranh của Nguyễn Thanh Hải là một sự pha trộn nhiều yếu tố độc đáo giữa: 1. Tinh thần của một rocker không điệu đà trau chuốt, không sến súa; 2. Nhịp điệu của một vũ công samba và 3) Sắc màu của một họa sỹ dã thú.

Nhiều người rất thích những mảng màu dày, chói chang nhưng hấp dẫn như những lớp kem ngọt ngào, đó là cách diễn tả rất trực giác của nghệ sỹ về những cảnh tượng quyến rũ của “miền nhiệt đới” (cái nắng, cái gió, biển xanh, hàng dừa và những đám mây tung tăng, rực rỡ).


Phạm Sinh với những bức tranh rực sắc của cỏ cây, hoa lá và những sắc thái của khí hậu tự nhiên đặc trưng cho “miền nhiệt đới”. Nhưng cái đích của anh không phải là miêu tả cảnh vật mà là biểu hiện những cảm xúc của mình về chúng, những bức tranh hoa giống như sự phấn khích/ ham muốn chiếm đoạt của một người đàn ông khi đứng trước một người đàn bà đẹp, và ở đề tài khác là sự thanh tẩy của tâm hồn khi chứng kiến thời điểm chuyển hóa của hai hiện tượng tự nhiên đối lập (các tác phẩm “sau cơn lũ”, “sau cơn mưa”, “rừng đỏ”, “nắng mùa đông”).


“Miền nhiệt đới” của Tào Linh không phải là những khung cảnh chói chang của ánh nắng vàng, màu xanh ngát của biển hay sự tưng bừng của hoa lá mà nó là miền nhiệt đới ở bên trong mỗi con người: có khi yên ả, dịu êm, nhưng cũng có khi oi ả, bứt rứt. Ở tranh của Linh người ta thấy sự hòa quyện giữa một bên là cách tạo hình đầy chất suy tư, gợi mở; bên kia là những sắc màu nhẹ nhàng, tinh tế. Chính điều đó khiến tranh của anh có sức truyền cảm.


Nguyễn Mạnh Quỳnh lại trình ra một “miền nhiệt đới” của nội tâm với 8 bức tranh trừu tượng. Đó là sự biểu hiện- trừu tượng về tình yêu, tình bạn, về thiện ác... Ngôn ngữ trong tranh của anh khiến người ta liên tưởng đến những trạng thái cực đoan của thời tiết ở xứ nhiệt đới gió mùa: Cái nóng oi bức, cái lạnh ghê người của gió mùa đông bắc, cái nồm ẩm ướt đến khó thở...

Lưu Vũ Long là một trong ít những họa sỹ tân biểu hiện ở Việt Nam. Mặc dù, màu sắc trong tranh Long rất “nhiệt đới” nhưng anh lại không đề cập đến những đặc điểm tự nhiên của vùng khí hậu này, tranh của anh lại nói về những vấn đề xã hội- nhân văn của vùng đất mà chúng ta đang sống: Đó là suy tư về thân phận con người, về những ước vọng về một cuộc sống tốt đẹp hơn giữa người với người. Dĩ nhiên, người ta chỉ ước vọng khi thực tế xã hội đang còn nhiều thất vọng. Dưới góc độ nhân học, có thể coi loạt tranh của Lưu Vũ Long ở triển lãm này là một “miền nhiệt đới buồn”.

Dr. Bùi Quang Thắng; 
Giám đốc nghệ thuật VICAS ART STUDIO
Triển lãm tranh: Miền nhiệt đới

       Bạn tôi - Acrylic trên toan của họa sĩ Nguyễn Mạnh Quỳnh
(0) Bình luận
  • Hố băng
    Tôi nghe kể có một làng miền Tây hơn năm trăm năm không có lấy một đền chùa, nhà thờ, miếu mạo nào, mà cũng hơn năm trăm năm không có giáo sư, tiến sĩ, kỹ sư, hay cử nhân đại học. Trái ngược hoàn toàn và cái làng sát bên hông nó, có một cái đình to vật vã với sắc phong mỗi mùa nắng ráo, ông từ phải đem ra phơi tràn cả lối đi, với các gia phả chi chít những tri huyện, thượng thư, thái úy.
  • Dưới bóng cây mận già
    Năm ấy, một ngày đầu mùa hè, con ngựa bạch xuất hiện ở cổng nhà tôi với hai cái sọt to tướng đầy măng rừng trên lưng. Chở nặng, và bị cột vào gốc cây, con ngựa đứng im, đầu hơi cúi xuống trầm tư. Cái đuôi dài xác xơ thi thoảng vẩy lên đuổi một con ruồi vô ý.
  • Hạnh phúc của mẹ
    Gần bảy giờ, trời đã nhá nhem tôi mới về tới phòng trọ. Tôi giật mình vì có bóng người đang ngồi thu lu trước cửa. Hóa ra đó là mẹ… Tôi vội hỏi vì sao mẹ lên chơi mà không nói trước để tôi ra bến xe đón. Mẹ nói lên đột xuất nên không muốn gọi, sợ tôi bận, mẹ bắt xe ôm về phòng trọ của tôi cũng được. Lúc này tôi mới để ý dưới chân mẹ là một cái túi du lịch to, mẹ đã mang theo khá nhiều quần áo, chắc không định ở chơi vài ngày rồi về. Lòng dạ tôi bỗng bồn chồn.
  • Câu chuyện một giờ
    Kate Chopin (1850 - 1904) là nhà văn người Mỹ và là một trong những tác giả nữ quyền đầu tiên của thế kỷ 20. Vốn là một người nội trợ, nhưng cuộc đời bà đã thay đổi kể từ sau cái chết yểu của người chồng. Bà trở thành nhà văn viết truyện ngắn đầy tài năng và giàu năng lượng. Kate Chopin được biết đến nhiều nhất qua tiểu thuyết “The Awakening” (1899) - câu chuyện tiên tri đầy ám ảnh về một người phụ nữ.
  • Hoa thủy tiên của mẹ
    Đã nhiều năm trôi qua chúng tôi không lên bờ đón Tết. Mẹ nói đời mẹ gửi cả vào sông. Sống ở trên sông. Mai này mẹ nằm lại đáy sông, nhờ sông giữ giùm phần linh hồn người thiên cổ. Mẹ không muốn xa dòng sông nửa bước. Tôi lớn lên trên chiếc ghe chòng chành sóng nước, qua bao mùa gió trăng. Mùa xuân này tôi ra lái thuyền ngồi chải tóc.
  • Ký ức xương rồng
    (Làm sao em nhớ Mưa ngoài song bay… T.C.S)
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
Đừng bỏ lỡ
Triển lãm tranh: Miền nhiệt đới
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO