Bến Trạng
Chỗ Cụ ngồi
sóng thủy triều lên xuống
Nhậm giảng thơ
Hàn giang vỗ ký truyền
Rễ đa thả
đáy hoàng hôn bén muộn
Hiểu lặng sông
ngầm rẽ mạch sấm nhiên
Nguyễn Bỉnh Khiêm
Người tự hành tinh khác
Mẫn sự về
chuyển vận nước báo dư
Cầu đã bắc
nổi dòng xe khói bạc
Chững gót trời
bến Trạng trở lớp mơ...
Cây nhà kính
Rạch dưa quả
nguýt luồng ánh ngỡ
Mùa mỡ xanh
chớp nhảnh vị nhìn
Em Vĩnh Bảo
nhập hòa trưa ngó
Điều tiết cây
Mã khiển điệu tìm...
Dưới vòm xanh
Cây nhấm nháp dưới vòm thưa ký ức
Thắng mùa hoa, giật thót giọt sương
Người đảo nắng từ mấy trăm năm trước
Hương thiên di tiên cảm những con đường
Cầu đã bắc nối sông Người trở gót
Sấm Trạng Trình thời hoán vị giao thoa
Cá chuối có đuôi, bao giờ, nước Nam, dẫu biết
Bỏ đói con, lượn lờ, nuôi lũ phùng mang,
nhớp bọt sóng tan hòa
Người về lại gốc tình xưa truyền giấc mơ thế sử
Ký thác rợp tán xòa, chớp mắt, từng lô đất cắt chia
Chen chúc lợi danh, thượng đỉnh mây, dằn dữ
Khói thuốc lào bay, mùi Vĩnh Bảo, đằng kia!
Phơi quá khứ, vòng kim cô, rít điếu cày húng hắng
Kéo tràng ho... mê muội hết thì
Nhấm nỗi chi, vòm trưa, giằng co, nhũng nhẵng
Mách bảo muôn dân: Sấm dậy, vạch đường đi...
Trước sông
Sông Hóa chảy ngoặt nhánh triều ngã ba dòng Luộc
Bến phà Chanh tuổi thơ mình lặn sóng quẫy bơi
Ới một tiếng thả con thuyền gẫy buồm giấy nghịch
Bạn đằng ấy vỗ nước mong xỉu nghịu lớp ời
Vụt đã mấy mươi bồi lở cuộn sôi, ồ nhỉ
Tóc dạt xõa trời xuôi cổ tích ngược bờ mơ
Em thuở chớm vẫy nhìn gió dội ngang bóng lẻ
Buông bỏ mái chèo anh rẽ ngọn ước hẹn chờ
Chín rũ hạ mùa vải ngóng biệt tăm kiễng hái
Người ở đâu giờ mũi sào đắm lệch mỏ neo
Tự do mãi chẳng hề hay chốn này khúc đợi
Thơ chìm nghỉm giữa xoáy trào tiếng Mẹ đẻ gieo...
Những trục đá quê Trạng
Dễ bấy vạn ngày im lẻ
Ngưỡng trục đá lăn tuổi mùa
Dững nằm ngủ mơ cuộc thế
Bỗng choàng khởi dựng giấc trưa
Phía nào! Ở đâu? Dậy lẽ
Thức dọc nẻo nhà đã em
Thánh nhân đãi lại tình để
Lúa trĩu gặt xưa ngẩn liềm
Kỷ vật mãi giờ lay khắc
Trở tìm nắng rỡ nhịp quê
Phải anh cụng trời lẫn bước
Chỉ lạ lối yêu dẫn về
Huyền tích ngự đỉnh lưu dưỡng
Đường mới mở nhập nhưỡng linh
Trụ xếp sững hàng mây hoảng
Giọt nghĩ phả lên khối hình
Khắp ngả dạo xanh thời Nguyễn...
Trưa Vĩnh Bảo
Một thửa lúa
dãi chiêm mùa tính vụ
Dẫu bội thu
chỉ vài đếm soạt tay
Cũng chưng ấy
thuốc lào ruộng ngả
Đổ đồng lãi
gấp mươi hạt thóc đầy
Anh tiến sĩ
mỉm cười trưa ngặt gió
Hướng dẫn đoàn
quê nội của mình đây
Đất mỡ màu
biệt khác theo vùng ở
Thuộc giống cây
những miền tỉa hợp bầy
Lõ điếu cày
ai đó phổ nhạc thừ
Chiếc lông gà
cuộn nhả tàn đóm bã
Viên sợi trời
nắng đã nỏ khật khư
Bỏ làng đi
trượt xanh kìa, luống ngã
Nẻo đỡ về
em khói quyện đứ đừ
Nghiêng ngỡ tựa
ánh nhìn phơi cửa hẹn
Đời biến cải
vẫn tình say trọn vẹn
Đặc sản này
Vĩnh Bảo rít cùng mây...
Làng cổ
Bóng râm trầm nụ khói
Ngói ngợp màu Cổ Am
Biến thiên ký tự nổi
Thầm thĩ xao mạch ngầm
Phải sóng xô thời Cụ
Hữu hiện nóc thời gian
Làng mới chen sắc cũ
Giọng thuốc lào lửng vang
Nguyễn Xuân Hải đồng đội
Dẫn tôi vòng lối quê
Mái chùa cong hướng gọi
Vọng nắng tâm tưởng về...
Có một người
Có một người xưa bị đày đi ngoại quốc
Ông sáng dạ học lỏm nghề đẽo tượng trân mê
Tinh xảo đàn voi khắc họa dáng rừng già
Bằng những móng tay mình ở ngục tù gọt rũa
Chẳng thoát được nỗi oan nghèo phận lứa
Chú quản cai chợt nghiền nghiễn dâng vật cảnh này
để lấy lòng Vua
Chiếc vòi cuốn phục binh phả vời lõi mây nước lụa
Đủng đỉnh nhuần bước đi trũng dấu dọc trời qua
Thứ nghệ thuật điển hình dễ mấy ai biến tạo
Ngai vàng sững chớp xoay giọng ngẩn tìm
- Ai thế nhỉ? Nghiễm thời mặc nhiên phác ảo
- Thưa: Kẻ chịu án cầm giam biệt xứ tình
- Hãy thả chúng hồi hương
Trở về cội dốc công từng phút nghĩ giao truyền nghệ
Nhát đục vẽ trong thần tích khói sương khấn kể nét nhụy hoa
Mường tượng hóa Phật thiêng mở tầm nhẫn nại
Bấy triều đại, mỗi dáng hình tạc làng quê
biệt riêng từ luyện khắc thảo hòa
Thanh sắc gọt chiều Vĩnh Bảo nắng mọt cưa
nở giòn quanh lá gỗ...
Chừng như sĩ tướng xếp hàng nghe chuyện cũ
chuyển vần thi... bóng Cụ Tổ nghiêng dòng.
Ao làng
Cảnh làng Tễu múa rực ao
Đối câu giã sử lật nhào dối gian
Kiếm thần ngậm trả cõi an
Nghĩa tâm nổi phận rước làn nước trong
Sóng hình khỏa ngụp nỗi mong
Phách dây giật nhả dõi vòng nghiệm linh
Phải từ sắc
Trạng trỗi sinh
Khúc say nhịp chuyển nhuyễn tình chất quê
Ngữ nhiên mở điệu hát về
Trổ miền diễn tự thuyết mê Nhân Hòa...
Cánh chim bỏng ngọn
Những cánh chim
bỏng ngọn líu hè
Hót định cư
lẽ từ Trạng phổ
Sắc điệu gẩy
dưỡng thanh mùa ngỏ
Vĩnh Bảo chiều
lay nốt lặng em
Gió phẩy vàng
ruộng nắng ngẫy hương
Nhẩm dòng chữ
Cụ ban tích cảm
Thổ nhưỡng vùng
hướng địa linh tường
Mạch cổ thi
ngấm truyền trang ngẫm.
Đến tìm hưởng
cõi hạ say giọng đắm
vị kiếp đời
thơ dẫn chỉ ta
Nguyễn Bỉnh Khiêm
Người thuộc làu sấm
Báo tầng bông
mẩy trĩu sự nhà
Bởi vì thế
Người trong mãi cuộc
Vận nước thay
Nguyễn họ nổi tình
Tự hát ngân
nhãn trời nhịp ngước
Một Hải Phòng
sách phượng vĩ thiêng....