Yên Giang

22/08/2018 08:52

Sinh năm 1942, hiện sống tại Hà Đông, Hà Nội Hội viên Hội Văn nghệ dân gian Hà Nội, Hội Văn nghệ dân gian Việt Nam Tác phẩm thơ đã xuất bản: Hồ trong mây, Mùa quả Sơn La (in chung); Tiễn mặt trời trên hồ Đồng Mô và Tục tắt đền đêm hội Giã La (nghiên cứu sưu tầm)...

Yên Giang

Đừng quên tôi

Đừng  -  quên -  tôi
Là tên hoa đó ư?
Như tiếng ai nài nỉ da diết
Tôi chợt gặp giữa muôn màu Đà Lạt
Thoắt đem lòng… tương tư

Đừng  -  quên -  tôi
Cánh tím ảo mộng mơ
Mong manh quá nhẹ thôi nào kẻo  rụng

Đừng  -  quên -  tôi
Giấu làn hương sâu thẳm
Xa nhau rồi mới thao thức nhận ra

Đừng  -  quên -  tôi
Đừng quên chúng ta
Lời của cây
lời của Người, muôn thuở
Vũ trụ vô cùng mình thì nhỏ bé
Xin cho tôi nương tựa vào hoa.


Dây trầu cổ tích

Dây trầu mẹ đặt từ mùa xuân
Tháng bảy rưng rưng lộc biếc
Đêm lạnh tháng mười muối rắc
Xót xa lá rụng vãn mùa đông

Nụ cười hạt na khuynh đảo một thời
Dẫu ngàn quan không mua được nữa rồi
Tưởng rằng đá nát thì thôi
Mà nên vôi, đôi môi tàn lại nở
Lòng cơi nông, lời mời đâu phải thế
Sóng trập trùng đuôi mắt lá trầu tơ

Chao ôi suýt nữa vắng lá trầu trong mơ
Nỗi nhớ mẹ tựa vào đâu để nhớ?
Tính nhân ái của kho truyện cổ
Về trầu cau
Ai sẽ kể cho nhau
Nếu cánh – phượng – trầu 
bay mất khỏi mai sau?


Chị tôi

Hăm ba tuổi chị đang thì
Tiền đưa một bận, anh đi trọn đời
Cánh đồng mù mịt bom rơi
Lúa oằn thân lúa mà nuôi đòng đòng

Có người khuyên chị lấy chồng
Rằng nghe phải lý sao lòng xót xa
Giặc làm con trẻ mất cha
Dứt tình mẫu tử lại là mẹ ư?

Đầy trời bão giật sóng xô
Lặn ngòi ngoi nước lúa cho tháng mười

Trẻ thơ nay đã nên người
Dáng gầy chị vẫn thấp thoi trên đồng.
(0) Bình luận
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
Đừng bỏ lỡ
Yên Giang
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO