Hà Nội trong tôi

Nguyễn Thuỳ Trang| 04/02/2023 16:26

Một ngày mùa thu năm 2017, tôi lơ đãng nhìn ra ngoài bờ sông từ tầng 15 của tòa cao ốc. Bỗng cảm thấy muốn đi đâu đó thật xa và hình ảnh thủ đô xẹt qua tâm trí tôi. Và chuyến hành trình lần đầu của một người con từ miền Nam xa xôi bắt đầu từ lúc đó. Có lẽ trong lòng tôi đã để dành một khoảng trống riêng cho Hà Nội.

101838381_4592105597482130_1119382684812967936_o-1-(1).jpg
Hà Nội của tôi là buổi chiều thăm Văn Miếu Quốc Tử Giám (nguồn: internet)

Từ nhỏ tôi đã luôn mong ước một lần được đến thăm thủ đô ngàn năm Văn Hiến. Cho suốt đến những năm trọ học xa nhà ở Sài Gòn, trong lòng tôi vẫn luôn vấn vương những hình ảnh về Hà Nội như thế.

Hà Nội của tôi hôm ấy là một buổi sớm chạy xe dưới cơn mưa lất phất , vài chiếc lá vàng rơi xoay xoay trong gió rơi nhẹ trên vai rồi xì xụp một tô phở bò nóng hổi. Con đường rợp bóng cây bỗng như dài hơn vì tôi cứ mải ngắm nhìn những tán lá trên cao thật cao kia. Thật lạ là ở Hà Nội thì người ta dùng từ phố thay cho đường. Mỗi khi đọc lên lại cảm nhận được một điều gì đó rất độc đáo và rất thơ của Hà Nội. “Lên Phố chơi đi” – nghe thật là oách biết bao. Tên gọi này cũng phản ánh những đặc thù lịch sử, văn hoá của Hà Nội có từ xa xưa. Chả thế mà “Dù có đi bốn phương trời, lòng vẫn nhớ về Hà Nội”.

Hà Nội của tôi là buổi chiều thăm Văn Miếu Quốc Tử Giám. Bên trong khuôn viên đầy cây và vắng lặng. Mọi người ra vào tham quan trong không gian yên tĩnh và trầm lắng. Cổng vào mang vẻ trầm mặc đến kì lạ, nét kiến trúc xây dựng chủ yếu bằng gỗ lim, gạch đất nung, ngói mũi hàng mang nét nghệ thuật của triều Lê và Nguyễn. Tôi hiểu vì sao trước khi đi thi đều tìm đến nơi đây để cầu mong được may mắn và tịnh tâm, để đạt được thành tích tốt trong các cuộc thi. Hôm tôi đến cũng vừa dịp các bạn học sinh của vài trường đến chụp hình kỉ yếu cho buổi lễ tốt nghiệp. Nhìn các em xúng xính váy áo và làm lễ tưởng niệm tại đây, tôi cảm thấy lòng mình có chút bâng khuâng khi nhớ về những ngày tháng trên ghế nhà trường xưa cũ. Tựa như một thước phim quay chậm. Thật vui khi chúng ta còn gìn giữ được những nét văn hoá truyền thống ấy theo thời gian.

Hà Nội của tôi là một chiều gió chạy xe trên triền đê xuống Bát Tràng. Hai bên vệ đường đầy hoa và những bụi cỏ lau. Chiếc xe của tôi chạy bon bon trên con đường làng. Những chú bò nhởn nhơ nằm trên đê nhìn theo xe như cũng muốn đi dạo cùng tôi. Con đường đến Bát Tràng khá dễ đi. Chúng tôi chỉ cần theo đúng thông tin trên bản đồ hướng dẫn là đã đến được nơi. Trong tưởng tượng của tôi nơi đây sẽ là những ngôi nhà cổ cổ kính với những chiếc sân rộng phủ màu rêu của thời gian. Nhưng đến tận nơi tôi mới thấy định nghĩa của mình về “làng” mới thật sai lầm biết bao. Không gian trong làng gốm gọn gàng và sạch sẽ với hầu hết mọi nhà đều làm nghề - vừa cổ kính lại vừa hiện đại. Làng gốm Bát Tràng như một bảo tàng sống động. Chúng tôi dành cả buổi chiều để tham quan các di tích văn hóa, cổ vật; những ngôi nhà gạch, cũng như đền, đình đã có từ thế kỷ 19. Sau đó cả bọn lại hì hụi và lấm lem với bộ môn nhào nặn và tạo hình. Khi thành phẩm đã ra lò cả nhóm lại bật cười vì dường như hoa tay của cả nhóm đều bằng không.

Hà Nội của tôi là gắn liền với những món ăn ngon khắp 36 phố phường. Chả trách mà nhà văn Vũ Bằng có thể dành nguyên một tập sách để tán dương và hoài niệm về các món ngon của xứ Kinh Kỳ. Hình ảnh từng hàng người sẵn sàng xếp hàng dài chỉ để chờ mua một bát phở nóng hổi vào sáng sớm hay chấp nhận ngồi ở một quán ăn mà bàn được thay bằng chiếc ghế con con là những hình ảnh thật xa lạ với tôi. Ở Sài Gòn rất ít khi tôi nhìn thấy cảnh xếp hàng ở một quán ăn nào đó. Nét ẩm thực đối với người Hà Nội phải là một điều gì giống như nghệ thuật phải bỏ công bỏ sức. Buổi sáng cuối thu trời mát mẻ và dịu nhẹ, trời trong như màu tà áo dài trắng. Tôi cùng bạn tản bộ trên đường Phan Đình Phùng. Hàng cây xanh mướt như ngọc, cao và dày đến nỗi tôi phải phóng tầm mắt ra thật xa mới thấy được màu nắng. Tiết trời này khiến tôi cảm thấy khoan khoái dễ chịu, đôi lúc trầm ngâm đếm từng nhịp chân trên thềm hè, tựa như đã ôm tất cả mênh mang và phiền muộn để lại ngoài kia và chỉ cần tận hưởng khoảnh khắc này thôi. Trên đường có rất nhiều những chiếc xe của những cô bán hoa dạo. Các cô chở theo cả mùa thu Hà Nội trên chiếc xe đạp khắp các phố phường. Tôi dừng lại chọn cho mình một bó cúc hoạ mi thật tươi tắn. Màu hoa trắng tinh khôi xen kẽ với nhuỵ hoa vàng óng. Trên xe còn có cơ man nào là hoa sen cuối mùa còn sót lại… Tất cả tạo nên một bức tranh sắc màu tô điểm dọc các nẻo đường.

Hà Nội của tôi không thể nào thiếu những ngày lang thang đi dọc quanh Hồ Gươm. Tụi bạn tôi không hiểu sao tôi lại có hứng thú với việc sáng trưa chiều tối cứ đi dạo lững thững ở quanh hồ và không làm gì cả. Tôi cứ thế nhìn ngắm phố phường, ngắm cành liễu rủ bên hồ, ngắm nhìn những cặp đôi tay trong tay cùng đi dạo, ngắm mặt hồ loang loáng ánh nắng lấp lánh tựa như gương. Mỏi chân quá thì tôi dừng lại ở Đinh và nhấm nháp một ly café trứng nóng hổi và tận hưởng sự êm dịu giữa lòng thành phố này. Những cụ già tập dưỡng sinh chậm rãi khoan thai, tiếng nhạc rộn ràng làm buổi sớm mai bắt đầu với thật nhiều năng lượng. Đâu đó tiếng rao văng vẳng cùng tiếng xe đạp lạch cạch, chậm rãi… Dạo quanh Hồ Gươm sáng sớm, tôi sẽ thấy một Hà Nội thật khác. Tôi cứ thế đi dạo vòng quanh cho đến khi mặt trời ló dạng đằng xa và từng tia nắng non đầu tiên lọt qua từng kẽ lá, rót xuống mặt hồ long lanh, huyền ảo.

Và Hà Nội của tôi đọng lại sau cùng ở buổi lễ Thượng cờ và Hạ cờ ở Lăng Bác. Từ ngoài bước vào trong lăng, tôi như cảm nhận có một luồng không khí tươi mới. Bên trong ẩm lạnh và mát mẻ khác hẳn với bên ngoài, dường như trong một chiều không gian khác. Tôi cùng các bạn dự lễ Hạ cờ trước và sáng sớm hôm sau tiếp tục đến dự lễ Thượng cờ. Nhìn đoàn quân danh dự mặc quân phục màu trắng mang súng và quân kỳ đi từ bên phải của lăng Bác tiến ra trước sân quảng trường trong tiếng nhạc quân hành, chúng tôi cảm giác được sự nghiêm trang và hào hùng của nghi lễ. Mọi người yên lặng và đứng ngay ngắn trong khoảnh khắc lá cờ đỏ sao vàng tung bay trên nền trời xanh chào đón một ngày mới. Không chỉ khách du lịch mà còn rất nhiều người Hà Nội vẫn đến đây hàng ngày tham dự như một cách để lưu giữ lại những kí ức thời chiến xa xưa trên quảng trường Ba Đình lịch sử. Giữa Thủ đô nhộn nhịp và hối hả, vẫn còn đọng lại chút trầm mặc ở nơi đây – bên cạnh luỹ tre già nghiêng nghiêng mình bên lăng Bác.

Sau chuyến đi đầu tiên về thủ đô, tôi đã ghé lại Hà Nội thêm nhiều lần nữa trong những dịp công tác và những chuyến đi. Và Hà Nội vẫn sẽ mãi luôn lưu giữ trong tôi với nét cổ kính và thơ mộng như thế: khi đi dạo thong thả bên Hồ Gươm, hay khi chạy xe trên cầu Long Biên và nhìn xuống bãi đê sông Hồng, hay khi chỉ là một giây phút yên lặng đi trên đường và ngắm nhìn những chiếc lá rơi…

Em ơi, Hà Nội phố

Ta còn em mùi hoàng lan

Ta còn em mùi hoa sữa

Người nghệ sĩ lang thang hoài trên phố

Bỗng thấy mình chẳng nhớ nổi một con đường

(Em ơi, Hà Nội Phố - Vũ Quang)

Tác phẩm tham dự cuộc thi viết "Hà Nội và tôi" của tác giả Nguyễn Thuỳ Trang. Thông tin về cuộc thi xem tại đây.
Bài liên quan
  • Nhớ đào Nhật Tân
    Mỗi độ Tết đến, dù có nhiều sự lựa chọn nhưng tôi vẫn ước có một cành đào Nhật Tân (Hà Nội) “chính hiệu” cắm trong lục bình như những năm trước.
(0) Bình luận
  • Người Hà Nội gốc – cớ sao cứ mãi đi tìm?
    Hai mươi năm rời xa Hà Nội. Hai mươi năm chưa trở lại Hà Nội. Hà Nội tưởng chừng ngủ yên bất chợt ùa về mỗi khi khẽ chạm vào miền ký ức. Hà Nội trong tôi thuở ấy là vần thơ tài hoa của thi sĩ Nguyễn Đình Thi: “Sáng chớm lạnh trong lòng Hà Nội/Những phố dài xao xác hơi may/Người ra đi đầu không ngoảnh lại/Sau lưng thềm nắng lá rơi đầy”.
  • Hà Nội và những người bạn
    Tôi từng công tác ở Hà Nội gần 20 năm về trước. Hồi ấy, tôi là một anh lính đi nghĩa vụ quân sự, cũng có cố gắng hoàn thành tốt nhiệm vụ nên đơn vị tạo điều kiện cho ôn thi. Tôi thi trường học viện chính trị, thiếu nửa điểm, thủ trưởng động viên tôi ở lại sang năm thi tiếp. Tôi đã đắn đo rất nhiều nhưng cuối cùng quyết định ra quân.
  • Cột cờ Hà Nội
    Cơ quan tôi, trụ sở làm việc tại 28A đường Điện Biên Phủ. Ngay chân Cột cờ Hà Nội. Một địa danh, một biểu tượng vinh quang, niềm tự hào của người Hà Nội. Hàng ngày, mỗi buổi sáng sớm, từ nhà đến nơi làm việc, tôi đi qua đường Phan Đình Phùng, Nguyễn Tri Phương, Điện Biên phủ…
  • Lang thang với vỉa hè Hà Nội
    Thỉnh thoảng khi bâng quơ một mình trên con đường đất ở ngoại thành tôi lại nghêu ngao câu hát: “… Hà Nội mùa này chiều không buông nắng/ Phố vắng nghiêng nghiêng cành cây khô/ Quán cóc liêu xiêu một câu thơ…” như một cách tự nhiên, những khúc ca về Hà Nội cứ đi vào lòng tôi, thuộc ở hồn tôi và thôi thúc tôi dang rộng cánh tay của mình để ôm lấy Hà Nội.
  • Hà Nội trong tôi qua nhạc Trịnh
    Hà Nội dường như đâu chỉ là tình yêu và nỗi nhớ của riêng người Hà Nội. Ai đó, không phải người Hà Nội đã từng một lần dạo gót qua ba sáu phố phường (phố cổ), trên những con phố cũ (những phố được hình thành vào khoảng cuối thế kỷ XIX đến năm 1954, chủ yếu ở phía Đông và phía Nam hồ Hoàn Kiếm đến đường Đại Cồ Việt; phía Tây kéo đến phố Kim Mã)...
  • Hà Nội ơi!
    Tiếng chuông đồng hồ báo thức reo lên, tôi vội vàng nhớ ra sáng nay có cuộc hẹn ra sân bay đón người bạn từ Hà Nội vào có chuyến công tác ít ngày ở Sài Gòn. Kể từ khi ra trường chúng tôi như những cánh chim bay về muôn phương tìm cho mình nơi phát triển sự nghiệp  tương lai phía trước và chúng tôi bắt đầu những câu chuyện hàn thuyên bên quán cóc cà phê vỉa hè giữa lòng Sài Gòn và hòa vào tiết trời se lạnh của những ngày cuối năm đã đánh thức trong tôi về một quá khứ Hà Nội nơi tôi đến.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
  • Hộp nghệ thuật - Số 07: Lễ hội truyền thống trong thời hiện đại - Kỳ II
    Ở kỳ trước của Podcast  Hộp nghệ thuật chúng ta đã có cái nhìn tổng quan về lễ hội truyền thống và thực trạng lễ hội truyền thống hiện nay. Với những biến tướng và thực trạng đó, ở podcast kỳ này, Người Hà Nội tiếp tục có cuộc trò chuyện với Nhà nghiên cứu Văn hoá dân gian Nguyễn Hùng Vĩ để làm sáng tỏ những vấn đề tiếp theo xoay quanh lễ hội truyền thống. Đó là hệ quả, nguyên nhân và hướng đi cho sự phát triển vẹn toàn của loại hình sinh hoạt văn hoá dân gian này.
  • Lễ hội Du lịch Hà Nội 2023: Kết nối di sản
    Tối 24/3, Trung tâm Xúc tiến, Đầu tư, Thương mại, Du lịch Hà Nội (HPA) phối hợp cùng UBND thành phố tổ chức khai mạc Lễ hội Du lịch Hà Nội năm 2023 với chủ đề: “Kết nối di sản phát triển du lịch” tại sân khấu khu vực Đền Bà Kiệu, phố đi bộ Hồ Hoàn Kiếm.
  • Bàn giải pháp nâng cao chất lượng sáng tác trong triển lãm Mỹ thuật Thủ đô
    Nhằm tìm ra các giải pháp nâng cao chất lượng sáng tác tác phẩm nghệ thuật đáp ứng yêu cầu của Triển lãm Mỹ thuật Thủ đô, sáng ngày 24/3, Hội Mỹ thuật Hà Nội đã tổ chức buổi tọa đàm với chủ đề “Nâng cao chất lượng sáng tác trong triển lãm Mỹ thuật Thủ đô” với sự tham gia của đông đảo các họa sĩ, nhà điêu khắc, nhà lý luận phê bình mỹ thuật là hội viên trong Hội.
  • Top 05 điểm săn mây đẹp nhất Việt Nam
    “Săn mây” đang là một trào lưu cực "hot" của dân "phượt" hiện nay. Đứng trên các ngọn núi cao, thả hồn theo đám mây trắng xốp bồng bềnh trôi dưới chân hẳn là những giây phút mà ai cũng muốn được một lần trải nghiệm trong đời.
  • Hoa hậu Phương Khánh gặp sự cố sau hôn lễ của Linh Rin và Phillip Nguyễn
    Hoa hậu Phương Khánh bị mất hành lý quan trọng sau khi tham dự đám cưới tại Philippines của Linh Rin và Phillip Nguyễn.
Đừng bỏ lỡ
  • Chuyện về những con dốc trong lòng Hà Nội
    Những con dốc cao vời vợi của Hà Nội xưa, giờ đã được "khoác áo mới" bởi những con đường bằng phẳng, thẳng tắp. Nhưng với những người yêu Hà Nội, những con dốc vẫn luôn vẹn nguyên trong ký ức. những câu chuyện xung quanh chúng cũng dần mai một.
  • Thưởng thức những bức vẽ giàu cảm xúc trong triển lãm "Gặp gỡ tháng 3"
    Hơn 200 bức tranh tươi sáng, giàu cảm xúc của các thầy trò trung tâm Nghệ thuật Megan Art vừa được giới thiệu với công chúng trong triển lãm "Gặp gỡ tháng 3” diễn ra từ 25/3 đến 31/3 tại sảnh tầng 1 tòa nhà New skyline, KĐT Văn Quán, Hà Đông, Hà Nội.
  • Các hoạt động trong Liên hoan phim châu Á Đà Nẵng
    Từ ngày 9 đến 13/5/2023, Hiệp hội Xúc tiến phát triển điện ảnh Việt Nam tổ chức Liên hoan phim châu Á Đà Nẵng lần đầu tiên.
  • Giải mã những địa danh có tên gọi "Tây" ở Hà Nội
    Trung tâm Hà Nội có những địa danh "Tây" được đặt theo tên của người nước ngoài, gắn với đó là câu chuyện lịch sử thú vị xoay quanh.
  • Dạo bước ngắm hoa mai anh đào giữa lòng Thủ đô
    Những ngày này, dãy hoa anh đào Nhật Bản bắt đầu nở rộ trong khuôn viên khu ngoại giao nằm trên phố Thụy Khuê (Tây Hồ), tạo nên cảnh sắc thiên nhiên thú vị.
  • Đền thờ bà Ả Lanh
    Thôn Đại Đồng Nam có một ngôi đền thờ Bà Ả Lanh, là tướng lĩnh tham gia cuộc khởi nghĩa của Hai Bà Trưng. Nhân dân trong vùng thường gọi là đền thờ Bà Ả Lanh, thuộc tiểu khu Đại Nam, thị trấn Phú Xuyên, huyện Phú Xuyên, thành phố Hà Nội.
  • Góc nhìn văn hóa - Số 19
    NHN – Bánh mì là một món ăn hiếm hoi có mặt ở cả những nhà hàng và bàn tiệc sang trọng cho đến những quầy ăn nhanh đường phố hay những thúng bán rong. Bánh mì Hà Nội đã có từ lâu đời và cho đến nay đây vẫn là món ăn hấp dẫn, nổi tiếng không chỉ trong nước mà còn tại nhiều quốc gia trên thế giới.
  • Triển lãm nghệ thuật “Sen Việt 2023 - Vẻ đẹp thuần khiết”
    Từ 26 - 31/3/2023, tại chùa Quán Sứ (69 Lý Thường Kiệt, phường Trần Hưng Đạo, Hoàn Kiếm, Hà Nội) sẽ diễn ra triển lãm nghệ thuật “Sen Việt 2023 - Vẻ đẹp thuần khiết” giới thiệu các tác phẩm nghệ thuật của họa sĩ Phật tử Kim Đức.
  • Hà Nội trong tôi là… - Số 9: “Người thủ lĩnh nhiệt huyết của Hội máu Hà Nội”
    Có một người đoàn viên thanh niên ngày đêm miệt mài, nhiệt huyết “giữ nhịp đập trái tim”, lan toả tình yêu thương với những bệnh nhân đang mòn mỏi chờ nguồn máu. Nhân dịp Kỷ niệm 92 năm ngày thành lập Đoàn TNCS Hồ Chí Minh (26/3), Podcast HNTTL xin được giới thiệu khách mời đồng hành: Chủ tịch Hội Thanh niên vận động hiến máu Hà Nội Trịnh Xuân Thuỷ - Thanh niên sống đẹp Thủ đô năm 2021.
  • Chợ Đồng Xuân
    Chợ Đồng Xuân là chợ lớn nhất Hà Nội, và cũng là chợ có lịch sử ra đời sớm từ năm 1889.
Hà Nội trong tôi
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO