Hồ Gươm mùa thu

Phạm Bá Dực| 29/10/2018 09:21

Ngọn gió heo may đầu mùa trong sắc nắng vàng dìu dịu nhẹ nhàng lướt qua kẽ lá những tán cây cổ thụ trên đường phố. Thu đã về. Hà Nội mùa thu có vẻ đẹp riêng và quyến rũ lòng người. Cảnh sắc mùa thu dịu dàng thơ mộng và đẹp hơn các mùa khác trong năm. Đẹp nhất có lẽ là hồ Hoàn Kiếm lãng đãng khói sương trong buổi sớm mai khi ta dạo bước quanh hồ hít thở không khí trong lành của mùa thu mới.

cay-mo.jpg
Ai đã từng đặt chân đến Thủ đô mà không đến hồ Gươm thì coi như chưa đến… Hà Nội. Thật vậy cho dù hồ Hoàn Kiếm chưa phải thắng cảnh đẹp lộng lẫy độc nhất vô nhị của Thủ đô và đất nước nhưng những nét đẹp của hồ lại sâu thẳm, ý nhị và phải rất tinh tế mới có thể cảm nhận được. Nước hồ bốn mùa xanh lục nên ngày xưa mới có tên là hồ Lục Thủy. Hà Nội có rất nhiều hồ, ví như hồ Tây cũng là thắng cảnh nhưng nước trong xanh màu da trời.
Chuyện kể rằng: Sau khi đánh tan giặc phương Bắc xâm lược – Vua Lê ngự thuyền Rồng trên hồ Lục Thủy. Rùa thiêng nổi lên nhận kiếm thần vua trả khi đất nước thanh bình và cũng từ đây hồ Lục Thủy được đổi tên thành hồ Hoàn Kiếm. Và Cụ Rùa vẫn sống mãi với thời gian, chứng kiến nhiều sự đổi thay đi lên của non sông đất nước, của đất Tràng An ngàn năm văn hiến, của Thăng Long – Hà Nội thay da đổi sắc từng tháng từng năm…  
Hồ Gươm là trái tim của Hà Nội – như một lẵng hoa đẹp giữa lòng Thủ đô, ít nơi nào có được. Nằm ở trung tâm hồ là Tháp Rùa rêu phong cổ kính nghiêng bóng soi xuống gương hồ và huyền ảo trong những đêm trăng thu. Những ngày đông sương giăng mặt nước, Tháp Rùa mờ ảo ẩn hiện thấp thoáng sau hàng liễu rủ thướt tha trong gió Đông.
Đền Ngọc Sơn nằm trên đảo Ngọc bốn mùa rợp bóng si già mang vẻ đẹp cổ kính và sang trọng hiếm có. Đây là chốn linh thiêng thờ thánh nhân đã có công lớn dựng nước và giữ nước.  Trên cột đền còn có đôi câu đối: “Khí thiêng kiếm có, sáng như nước/ Trời đất văn gần, thọ tựa non”. Ngày ngày khách thập phương tấp nập đến lễ đền cầu mong nước thái dân an, gia đình mạnh khỏe, hạnh phúc tràn đầy, làm ăn phát đạt…  
Cầu Thê Húc cong cong mềm mại sắc đỏ nối bờ với đảo. Trên cầu, những tà áo dài thiếu nữ thướt tha trong gió soi mình xuống mặt nước long lanh in bóng mây trời mới đẹp làm sao. 
Tháp Bút – Đài Nghiên viết lên trời xanh tinh hoa hồn nước - biểu tượng của  nền văn hiến ngàn đời của dân tộc Việt Nam, của Thăng Long - Hà Nội. Là một công trình vô giá trong quần thể đền Ngọc Sơn – hồ Hoàn Kiếm.
Ven hồ cây xanh quanh năm tỏa bóng với những sắc hoa rực rỡ… dưới tán cây là thảm cỏ mượt “như nhung”. Không đâu có hàng liễu “thả suối tóc” thướt tha trong gió thu và soi bóng xuống gương hồ kiêu sa kỳ ảo. Hè về phượng vĩ “thắp lửa” hồng và râm ran tiếng ve kêu trong vòm lá. Thu về lãng đãng khói sương giăng là là mặt nước, quả là cảnh sắc thiên nhiên ban tặng. Cây lộc vừng thả những dây hoa phơn phớt hồng như những chấm lửa xuống mặt hồ đung đưa trong gió.
Du khách trong nước và nước ngoài đến Hà Nội không thể bỏ lỡ dịp may đến hồ chụp ảnh làm kỷ niệm. Nhiều nam thanh nữ tú ra bờ Hồ chụp ảnh cưới. Hạnh phúc lứa đôi hòa quyện với thiên nhiên thơ mộng mới đẹp và hạnh phúc biết nhường nào! Hồ Gươm xanh, sắc xanh mây biếc/ Liễu buông tóc tha thướt thu về/ Ôi! Sắc thu sao mà đẹp vậy/ Những thu xưa nối tiếp những thu nay. 

(0) Bình luận
  • Hố băng
    Tôi nghe kể có một làng miền Tây hơn năm trăm năm không có lấy một đền chùa, nhà thờ, miếu mạo nào, mà cũng hơn năm trăm năm không có giáo sư, tiến sĩ, kỹ sư, hay cử nhân đại học. Trái ngược hoàn toàn và cái làng sát bên hông nó, có một cái đình to vật vã với sắc phong mỗi mùa nắng ráo, ông từ phải đem ra phơi tràn cả lối đi, với các gia phả chi chít những tri huyện, thượng thư, thái úy.
  • Dưới bóng cây mận già
    Năm ấy, một ngày đầu mùa hè, con ngựa bạch xuất hiện ở cổng nhà tôi với hai cái sọt to tướng đầy măng rừng trên lưng. Chở nặng, và bị cột vào gốc cây, con ngựa đứng im, đầu hơi cúi xuống trầm tư. Cái đuôi dài xác xơ thi thoảng vẩy lên đuổi một con ruồi vô ý.
  • Hạnh phúc của mẹ
    Gần bảy giờ, trời đã nhá nhem tôi mới về tới phòng trọ. Tôi giật mình vì có bóng người đang ngồi thu lu trước cửa. Hóa ra đó là mẹ… Tôi vội hỏi vì sao mẹ lên chơi mà không nói trước để tôi ra bến xe đón. Mẹ nói lên đột xuất nên không muốn gọi, sợ tôi bận, mẹ bắt xe ôm về phòng trọ của tôi cũng được. Lúc này tôi mới để ý dưới chân mẹ là một cái túi du lịch to, mẹ đã mang theo khá nhiều quần áo, chắc không định ở chơi vài ngày rồi về. Lòng dạ tôi bỗng bồn chồn.
  • Câu chuyện một giờ
    Kate Chopin (1850 - 1904) là nhà văn người Mỹ và là một trong những tác giả nữ quyền đầu tiên của thế kỷ 20. Vốn là một người nội trợ, nhưng cuộc đời bà đã thay đổi kể từ sau cái chết yểu của người chồng. Bà trở thành nhà văn viết truyện ngắn đầy tài năng và giàu năng lượng. Kate Chopin được biết đến nhiều nhất qua tiểu thuyết “The Awakening” (1899) - câu chuyện tiên tri đầy ám ảnh về một người phụ nữ.
  • Hoa thủy tiên của mẹ
    Đã nhiều năm trôi qua chúng tôi không lên bờ đón Tết. Mẹ nói đời mẹ gửi cả vào sông. Sống ở trên sông. Mai này mẹ nằm lại đáy sông, nhờ sông giữ giùm phần linh hồn người thiên cổ. Mẹ không muốn xa dòng sông nửa bước. Tôi lớn lên trên chiếc ghe chòng chành sóng nước, qua bao mùa gió trăng. Mùa xuân này tôi ra lái thuyền ngồi chải tóc.
  • Ký ức xương rồng
    (Làm sao em nhớ Mưa ngoài song bay… T.C.S)
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
Đừng bỏ lỡ
Hồ Gươm mùa thu
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO