Lưu Trọng Lư

Lưu Trọng Lư| 13/08/2019 10:30

Mỗi lần nắng mới hắt bên song, Xao xác gà trưa gáy não nùng; Lòng rượi buồn theo thời dĩ vãng, Chập chờn sống lại những ngày không.

Lưu Trọng Lư

Nắng mới

Tặng hương hồn Thầy Me 

Mỗi lần nắng mới hắt bên song,
Xao xác gà trưa gáy não nùng;
Lòng rượi buồn theo thời dĩ vãng,
Chập chờn sống lại những ngày không.

Tôi nhớ Me tôi thuở thiếu thời,
Lúc Người còn sống, tôi lên mười;
Mỗi lần nắng mới reo ngoài nội,
Áo đỏ Người đưa trước giậu phơi.
Hình dáng Me tôi chửa xóa mờ
Hãy còn mường tượng lúc vào ra
Nét cười đen nhánh sau tay áo
Trong ánh trưa hè, trước giậu thưa.

Tiếng thu

Em không nghe mùa thu
Dưới trăng mờ thổn thức?

Em không nghe rạo rực
Hình ảnh kẻ chinh phu
Trong lòng người cô phụ? 

Em không nghe rừng thu
Lá thu kêu xào xạc,
Con nai vàng ngơ ngác
Đạp trên lá vàng khô?

Hoàng hôn

Bên thành con chim non hót nỉ non; 
Giục lòng em bồn chồn buổi hoàng hôn 
Em trách gì con chim con? 
Em oán gì con chim con? 
Em chỉ hận: 
Sao em ngơ ngẩn, 
Để tình lang em lận đận 
chốn xa xôi, 
nơi tuyệt vời; 
Trong lúc con chim trời,
Bên em nó hát những lời... 
nước non.

Mưa… mưa mãi

Mưa mãi mưa hoài!
Lòng biết thương ai!
Trăng lạnh về non không trở lại… 

Mưa chi mưa mãi!
Lòng nhớ nhung hoài!
Nào biết nhớ nhung ai! 

Mưa chi mưa mãi
Buồn hết nửa đời xuân!
Mộng vàng không kịp hái. 

Mưa mãi, mưa hoài!
Nào biết trách ai!
Phí hoang đời trẻ dại. 

Mưa hoài mưa mãi!
Lòng biết tìm ai,
Cảnh, tưởng đầy nơi quan tái.

Núi xa

Núi xa, nhà vắng, mưa mau,
Mênh mông cồn cát, trắng phau ngõ dừa.
Trong thôn văng vẳng gà trưa,
Lắng nghe đúng ngọ chuông chùa…
… nện không…

Tâm sự đôi bờ
(Trích)
...
II
Từ ngày chợ cắt sông ngăn
Ngoài khơi nục đi ngừ lại đã bao lần
Dắt con thơ chiều ra gánh nước
Mắt con tìm mải miết
Nước triều lên
Nước triều lên ướt cả áo quần
Mà da thịt không hề hay biết
Nhìn sang bờ Bắc
Lá cờ bay
Là cờ bay
Màu cơ ôm trong dạ
Nỗi niềm thắm thiết gọi thầm ai.

III
Đêm đã tàn hơn một nửa
Thân còn đứng nơi đây
Sương ướt cả hai vai
Mà tay sờ không thấy ướt.
Nhìn mải miết
Tận bờ Nam
Anh đợi một tiếng gà đêm
Anh trông chừng một ngọn đèn chấp chới
Đèn ơi đèn! Sao chưa chấp chới?
Gà ơi gà! Sao chưa cất tiếng gọi, gà ơi.

IV
Trăng ở bên ni
Mà bóng lồng bên nớ
Thân ở bên ni
Mà lòng kề bên nớ
Cá bờ Bắc nghiêng tai
Lắng nghe bờ Nam động tĩnh
Chó sủa đầu thôn
Sủa cuối thôn
Tiếng sủa dồn
Giấc ngủ em chưa tròn
Giấc ngủ anh sao trọn?
Quân cú vọ suốt đêm rình đón
Tiếng giầy đinh còn nghiến bên đường
Em ơi! Cho trọn tình thương
Quạt bé ngủ, an giấc ngủ.
Mặc bóng đen quân cú vọ
Tình đôi ta, trăng sáng đôi bờ.

Dừa xanh cát trắng

Sông Cầu, Phù Mỹ, Bồng Sơn
Bãi dài cát trắng
Dừa xanh như rừng
Dừa xanh chi lắm dừa ơi!
Dừa xanh cát trăng, biết đời nào nguôi.
Sóng vỗ Cửa Tùng

Tôi là người thơ đất nước
Một chiều đến nơi đây
Ngồi trên tảng đá
Dưới làn mây
Trên Cửa Tùng cao vòi vọi
Tôi nhìn qua bãi dương xanh
Qua ngàn cát trắng
Qua bể rộng
Qua trời cao
Có phải kia là dãy Cù Lao
Hòn Lao, hòn Yến
Quê kiểng của yến sào?
Hương thơm bọt trắng
Những hoa như hoa đào
Xuân sang nở đầy khắp đảo
Này bác Ngư ơi,
Tuổi bác đã bảy mươi
Bảy mươi năm giữa biển trời bát ngát
Chòm râu kia đã pha màu sóng bạc
Gió thổi hướng nào,
Sóng vỗ về đâu.
Bác thấy tăm đi từng con cá
Người bạn già của biển cả
Dừng đây, cho tôi hỏi một đôi câu:
“Đấy có phải là chùa Non Nước
Đấy có phải là Ngũ Hành Sơn
Thủy, Thổ, Hỏa, Mộc, Kim
Nơi đâu là Vọng Giang Đài
Nơi đâu là Vọng Hải?”
Mắt tôi muốn nhìn mãi
Tay tôi chẳng muốn rời
Tất cả là đất nước của tôi
Dưới bàn tay tôi chỉ.
Bác đã đi rồi
Mà lòng tôi suy nghĩ.
Đâu là cửa Thuận An
Đâu là chùa Túy Vân
Đâu là Huế nghìn thương
Đâu là Hải Vân Quan
Tiếng súng còn ầm vang
Gieo chiến thắng trên đầu con sóng vỗ?
Nam Nghĩa, Bình Phú
Phan Thiết, Phan Rang
Hà Tiên, Phú Quốc
Xa tít muôn trùng
Đêm nhớ ngày mong
Vẫn gần tôi gang tấc
Tôi muốn có tấm lòng vạn hộc
Uống vào cả đất nước của tôi
Tôi muốn có đôi bàn tay vừa rộng, vừa dài
Ôm tận miền Nam xa ngái
Hỡi những người bạn hiền trên thế giới
Sao chiều nay
Đúng ở mũi đất này
Chân tôi không bước tới.
Chân tôi không có quyền bước tới
Bởi vì đâu bạn hỡi!
Bởi vì đâu?
Ngoài khơi con chuồn con nục
Mùa nước trong hay nước đục
Cũng thung thăng biển Bắc, dòng Nam
Trên đầu tôi mây xanh hay mây bạc
Theo gió chiều mây cứ bạt mây qua
Con nhạn, con én bên bờ
Cũng qua đầu tôi lướt sóng
Trời trong hay trời động
Con chim, con cá cũng thẳng cánh thẳng vi
Sao đến chỗ ni
Trước mắt tôi như có hào sâu ngăn lại
Đất Việt Nam, người Việt Nam không bước tới
Mắt mải nhìn mắt mòn hết nửa con ngươi.
Thân đứng đây, thân chết nửa con người.
Lời tôi nói lời tôi nghe, đứt đoạn.
Hỡi biển lớn, hỡi muôn trùng biển lớn.
Những con sóng thần đầu bạc phơ phơ
Không kinh, không sợ bao giờ
Hỡi những sóng thần đầu bạc
Từ trăm nghìn sải nước
Hãy nhô lên
Hãy gầm lên
Tất cả nỗi lòng tôi chiều nay uất hận!
.....................................................................................................
*  Thơ tuyển rút từ tập Lưu Trọng Lư, thơ với tuổi thơ, NXB Kim Đồng 2002
(0) Bình luận
  • Chiến sỹ Điện Biên
    Tạp chí Người Hà Nội trân trọng giới thiệu tới quý độc giả bài thơ Chiến sỹ Điện Biên của tác giả Vũ Lan Phương.
  • Mùa xuân Điện Biên
    Tạp chí Người Hà Nội trân trọng giới thiệu tới quý độc giả bài thơ Mùa xuân Điện Biên của tác giả Nguyễn Địch Long.
  • Trước tượng đài chiến sĩ Điện Biên
    Tạp chí Người Hà Nội trân trọng giới thiệu tới quý độc giả bài thơ Trước tượng đài chiến sĩ Điện Biên của tác giả Lương Sơn.
  • Âm vang Điện Biên
    Tạp chí Người Hà Nội trân trọng giới thiệu tới quý độc giả bài thơ Âm vang Điện Biên của tác giả Vũ Nhang.
  • Chiếc xe thồ Điện Biên
    Tạp chí Người Hà Nội trân trọng giới thiệu tới quý độc giả bài thơ Chiếc xe thồ Điện Biên của tác giả Nguyễn Đình Quý.
  • Lớn lên từ Điện Biên
    Tạp chí Người Hà Nội trân trọng giới thiệu tới quý độc giả bài thơ Lớn lên từ Điện Biên của tác giả Nguyễn Quốc Lập.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
Đừng bỏ lỡ
Lưu Trọng Lư
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO