Nhà thơ Bằng Việt

20/06/2018 14:31

Sinh năm 1941, hiện sống tại Hà Nội. Đã xuất bản hơn 10 tập thơ, 3 tập thơ dịch và một số tập sách dịch... Được nhận Giải thưởng Nhà nước về Văn học Nghệ thuật đợt 1 năm 2001, Giải thưởng Văn học ASEAN năm 2003 cùng nhiều giải thưởng khác... Nguyên Tổng biên tập báo Người Hà Nội.

Nhà thơ Bằng Việt

Thực ra…
 Thực ra, cuộc đời vẫn dành một lối đi
Dù thoạt nhìn vô cùng rối rắm!

Thực ra, cuộc đời vẫn hé ra khoảng lặng
Dù mải mê biết mấy bộn bề!

Thực ra, cuộc đời ưa hút về chân không
Dù qua hết đến muôn trùng khát vọng…                                                  


Thơ tình viết muộn

Tôi đã qua rồi tuổi dễ khổ đau,
Tuổi dễ ưu tư, tuổi hay giận dữ,
Tuổi hình dung tương lai trong lòng tay
Giữ thật kín như vật gì dễ vỡ!

Tôi đã qua rồi tuổi dễ kiêu căng
Tưởng cuộc sống dễ dàng làm đổi khác,
Tưởng những gì mới phát minh trong óc,
Ắt ngày mai, nhân loại đã làm theo!...

Em đến bên tôi, ngồi nghiêng không nói
Trên má em, vệt sáng của mùa đông,
Em cười thật khiêm nhường, nhỏ nhoi, trung thực,
Nào có gì đâu mà đau nhói tận lòng!

Em là chân lý của đời thường mạnh mẽ
Nét môi chẳng còn cong vì trải đắng cay rồi,
Em là vẻ đẹp của đời thường vĩnh cửu,
Là những gì quên mất ở trong tôi!...


Cổ tích về người thấu thị  
Một thày tu ba năm quét chùa, đóng oản,
Quá chán, bèn xin đi học bắn cung.
Học mười năm, ngắm đâu trúng đấy,
Thày võ bảo: “Con thành triết nhân đi, để ngắm tới Vô Cùng!”

Thày tu bỏ tiếp mười năm đi học Triết
Lại tiếp mười năm luyện mắt, luyện công,
Nhìn mặt trời, nhìn Thiên hà, nhìn tinh vân ẩn hiện,
Tập phân định Chỗ Sâu Xa với Chỗ Vô Cùng…

Ngắm sự vật, ngắm đến khi thấu thị,
Tách tạp vật ngoại vi rời khỏi lõi trung tâm,
Bóc hiện tượng nhất thời gạt ra ngoài bản chất,
Kéo khoảng cách vô biên về được tới tầm gần…

Tới lúc anh kêu lên: “Thày ơi, mắt con như kiếm sắc,
Đủ bóc mẽ thẳng tưng mọi sự vật trên đời,

Nào giáo lý, kinh cầu… mọi “tô tem” (1) trong bộ tộc 
Thày cho con xé toang màn u tối ra thôi!”

Thày Triết ngồi Thiền, ngoảnh mặt lại cõi trần mê đắm,
Ái ngại bảo thày tu: “Tai vạ đến nơi rồi!
Con chọc đui mắt đi, trả giá cho Cái Biết,
Thành người hát xẩm mù, qua hết kiếp rong chơi!...”                                                                                                   
............................................................................
(1). Tô tem: Hình tượng, biểu tượng vật tổ thiêng liêng truyền kiếp.
(0) Bình luận
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
Đừng bỏ lỡ
Nhà thơ Bằng Việt
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO