Nhà thơ Cao Ngọc Thắng

03/05/2018 08:39

Sinh năm 1953; Hiện sống tại Hà Nội Hội viên Hội Nhà văn Việt Nam, Hội viên Hội Nhà văn Hà Nội Tác phẩm thơ đã xuất bản: Bẻ gió, Nxb Thanh niên, 2009; Giao mùa, Nxb Hội Nhà văn, 2010; Thức hạ, Nxb Hội Nhà văn, 2011; Trở nồm, Nxb Văn học, 2012; Mùa không nhà, Nxb Văn học, 2013; Bên sông Mẹ, Nxb Văn học, 2015.

Nghề chữ

Ba lô lên đường 
Nhẹ tênh quần áo

Chắt chiu nhặt nhạnh 
Lá vương trên cành 
Bến bờ lở lói 
Vách vực rừng say 
Gốc cây nham nhở 
Đồng bãi hoang vu 
Cô đơn gật gù 
Lưng trần bóng nhẫy 
Nếp gãy cuộc đời 
Nhòe vào bóng tối

Lên non lội suối 
Ý - tứ vun đầy 
Hòa thành sắc độ 
Nặng chặt ba lô


Thế giới - chiều thứ năm 

Không gian bốn chiều còn thiếu 
Lối tư duy chọn ngả rẽ nào 
Mỗi sợi dây nối đường thành mạng 
Kết rã rời nên khúc chiết giăng tơ 

Không gian bốn chiều còn thiếu 
Nạp thức ăn thải chất dư thừa 
Ngắm hoa tươi cho đời mềm lại 
Đốt lửa lên phả ấm đông tàn 

Không gian bốn chiều còn thiếu 
Lắng đọng hồn cùng mạch suy tư 
Dòng lịch sử tháng năm trầm tích 
Lựa dở hay giữa nỗi đau buồn 

Không gian bốn chiều còn thiếu 
Luận thực hư cõi tạm cõi về 
Phút tâm linh nào ai cưỡng nổi 
Sự luân hồi nối mọi kiếp nhân gian 

Không gian nhiều chiều tồn tại 
Như mỗi ngày cần nước - khí trời
Trong cơn đau tìm bàn tay xoa dịu 
Cần nụ hôn vòng ôm siết nhẹ nhàng


Chợt lạnh Sài Gòn

Sài Gòn đột nhiên se lạnh 
Cái lạnh ngấm da diết nhớ thương 
Có điều gì bất thường nơi đô hội 
Giữa chật chội chống chếnh lối em về 

Sài Gòn lạnh nắng nhạt đến bất ngờ
Bàn tay em buông hoàng hôn tím lại 
Lối qua đường nghèn nghẹn dòng xe 
Bầm ánh mắt dõi tìm dáng hình bé nhỏ 

Ở lại bên ngã tư đèn xanh đèn đỏ 
Trầm tư không biết rẽ lối nào 
Chợt nhận ra mình dường đơn độc 
Sài Gòn chiều lạnh thấu đợi mong...
(0) Bình luận
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
Đừng bỏ lỡ
Nhà thơ Cao Ngọc Thắng
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO