Nhà thơ Nguyễn Đình Thắng

24/06/2018 09:08

Sinh năm 1957 tại xã Vĩnh Hùng, huyện Vĩnh Lộc, tỉnh Thanh Hóa, trong một gia đình có truyền thống cách mạng, hiếu học và văn thơ. Là kỹ sư tin học - thế hệ thứ 2 về CNTT Việt Nam và là người tiên phong trong việc tiếp cận và giới thiệu, giảng dạy về máy tính DOS 1.0, Dbase II đầu tiên của Việt Nam; từng nhập ngũ và công tác tại Binh đoàn 600, Quân khu 7, hiện nay là Chủ tịch HĐQT LienVietPostBank. Với Nguyễn Đình Thắng: “Phải biết làm việc và biết sống. Làm việc bằng tất cả sự say mê và sống hết mình với n

Nguyễn Đình Thắng


Chiến trường xưa

Chiến trường xưa, chiều nay tôi trở lại
Gió rừng hoang xào xạc bụi lau
Nghe nỗi đau thấm vào từng thớ đất
Chiến trường xưa, bạn cũ nằm đây.

Đứa bạn thân cùng thời đi bộ đội
Cùng chung chăn
Cùng chia miếng lương khô 
Những lá thư từ miền quê xa lắm
Khẽ đọc nhau nghe dưới ánh trăng rừng.

Bạn nằm lại, cánh rừng chiều trút lá
Không một lời trăn trối tuổi hai mươi
Để rừng cây đơm chồi xanh xanh mãi
Câu yêu thương chưa kịp ngỏ cùng ai!

Kỷ niệm cũ thắt một chiều phai nắng
Nghe cánh rừng thầm hát ngàn lời ru
Ru bạn tôi, ru những người ngã xuống
Có chiến thắng nào không đổi máu xương?!

Chiều vương trắng những vành mây vần vũ
Chiến trường xưa, bạn cũ nằm đây!.

Giọt mồ hôi của mẹ

Chiều nghiêng bóng ngả lưng đồi
Đổ trên đời mẹ trĩu đôi vai gầy.
Sương buồn lạnh giữa bàn tay
Sớm, chiều những cấy, những cày mẹ ơi!
Giọt mồ hôi rơi!
           rơi!
     rơi!…
Dấu chân trên cát một đời còn đây.


Chiều đông phố cũ

Tôi thơ thẩn trong chiều đông phố cũ
Rặng sấu già lá khép một đời trai
Gió thổi từ phía chân trời còn lại 
Kiếp phố xưa như mặt nước đầy.

Tôi vẫn thường cùng em qua đây
Trang sách mỏng gió heo mùa thổi ngạt
Vin cành sấu nghe lời chim hót
Giọt nắng chiều chia ấm đôi tay.

Để rồi xa!
để rồi lại về đây
để nỗi lạnh thấm vào trời lạnh.
Nốt nhạc chưa buông
Lá đã xa cành!…

Rất có thể 
bất ngờ tôi gặp lại
giữa chiều đông đường lạnh dáng em qua.


Có một đêm thao thức!

Anh vẫn ngồi đây trong căn phòng trống trải
Ngoài sông trăng lẻ bóng giữa trời khuya!
Em xa rồi, vầng trăng xưa vẫn thức
để cùng anh nhớ thương!...

Ừ thì thôi!
Em đi!
Gió buồn - không thổi nữa!…

Ừ thì thôi!
Em đi!
Anh âm thầm ôm nỗi nhớ đầy vơi!..

Ừ thì thôi!
Em đi!
Đêm ngắn dần theo chiều dài điếu thuốc!.

Ừ thì thôi!
Em đi!
Nỗi buồn đầy theo chiếc gạt tàn!.

Anh vẫn ngồi đây ôn lại từng kỷ niệm
Sợ ngày mai tình kia sẽ phôi phai!

Ừ có thể! 
Ngày mai trời vẫn xanh
Và nắng vàng rực rỡ
Nên chẳng phải là điều bất ngờ
Khi anh thức đêm nay!...


Thành phố mùa mưa

Khi đi xa, em có nhớ về thành phố?
Vào giờ này ướt đẫm cơn mưa!…
Còn nhớ chăng em những chiều mưa hò hẹn?
Bàn tay đan nhau truyền hơi ấm tình nồng.

Thành phố giờ này vắng bóng em yêu
Con đường thân quen mờ trong mưa nhớ…
Dòng sông nhỏ cũng phập phồng hơi thở
Nhìn lá me rơi – gợi nốt nhạc buồn!...

Thành phố giờ này xối xả mưa tuôn
Như trách móc người thương
Như dỗi hờn kẻ nhớ!
Như thấu hiểu nỗi lòng anh trăn trở
Khắc khoải chờ mong, nỗi nhớ đong đầy!…

Thành phố giờ này gió thổi mưa bay
Xoè bàn tay, hạt mưa nào đọng lại? 
Trôi trong anh nỗi buồn trống trải 
Em xa rồi – lạnh giá đôi tay!…

Thành phố giờ này
                      Gió thổi
                                  Mưa bay!?.


Tâm sự với biển

Khi anh về bên biển
Cánh buồm đà dong xa
Mặt trời vỡ òa trăm mảnh
Sóng tung trắng xóa mặt người.

Bồng bềnh trôi
Bồng bềnh trôi
Lục bình trôi ra biển
Ai để vỡ trên tay chiều tím!
Dấu chân xưa cát đã phủ đầy!

Bên hàng thông xanh gầy
Lời yêu thương biển giữ
Gió có thổi, sóng có cồn bão tố
Cánh buồm xưa mang nắng đi rồi?!.
Đâu dấu vết lâu đài thời thơ dại!
Anh ngu ngơ bỗng cát với dã tràng!
Biển theo sóng cứ lùi dần ra mãi
Gọi mắt về chớp một hừng đông.


Khuya!…

Khuya! 
Thành phố chìm vào tĩnh mạch
Cung bậc trầm sâu thẳm
Chiếc lá rơi 
Ngọn đèn âm thầm sáng tỏ
Cửa sổ nhà ai bỏ ngỏ?
Ngọn gió
vô tình đi qua!…

Khuya! 
U tịch – Hư không 
Say nồng giấc ngủ
Rũ sạch những lo toan vất vả
Gửi lại ngày đã qua nhịp đời hối hả
Tan ra! 
Tan ra!…

Khuya! 
Sương rơi lãng đãng
Lá rơi về đâu? 
Thao thức trong đêm sâu
Ai!?
Một tiếng thở dài!…


Muốn 

Anh muốn làm ngọn gió
Hôn lên mái tóc mềm
Muốn làm con sóng êm
Hôn em bờ cát trắng.
Anh muốn làm giọt nắng
Trong mắt em long lanh
Muốn làm lá trên cành
Rủ bóng tình xanh mát
Muốn làm dòng sông hát
Ru em giấc ngủ hiền
Muốn làm thảm cỏ êm
Níu bàn chân em bước.
Anh muốn điều thầm ước
Từ lúc ta yêu nhau
Anh là người trong mộng
Em yêu suốt cuộc đời.


Tiếng thời gian

Hãy lắng nghe
Tiếng thời gian thì thầm
Hãy lắng nghe
Tiếng thời gian ru êm
“Ngủ ngon nhé nhân gian ơi!
Sau một ngày vất vả!..
Ngủ say nhé không gian ơi!."
Để đêm khuya thanh vắng
Cây lá mơ màng đợi hạt sương khuya.
Để trong đêm thanh khiết
Đóa hoa quỳnh nhẹ nhàng đưa hương.

Hãy lắng nghe
Tiếng thời gian thong thả
Tich tắc chuyên cần giữ nhịp thời gian.
Hãy lắng nghe
Chuông nhà thờ ngân nga
Khi chiều dần buông
Thoảng cơn gió vờn
Nghiêng nghiêng lũy tre
Nghiêng nghiêng cánh cò bay lả bay la
Bay qua cánh đồng
Hẹn mùa vàng ấm no
Bếp hồng nhà ai
Thả làn khói làm hiền.

Hãy lắng nghe
Thời gian cười ngạo nghễ
“Bất diệt là Ta
Hủy diệt là Ta!.”
Mỗi phút giây trôi qua!
Là vùi trong quá khứ!
Mỗi phút giây trôi qua
Là chìm trong lãng quên!

Hãy lắng nghe
Tiếng thời gian thở than
“Ta quí hơn vàng, đừng đem phung phí! 
Những ngày đêm du ký triền miên 
Bao cuộc đời đang lứa tuổi thanh niên
Nỡ chôn niềm hoài vọng!
Đốt thời gian trong khói thuốc phòng trà!".
Trong tiếng nhạc xập xình, cuộc sống xa hoa.
Thời gian thở dài buồn bã!…

Hãy lắng nghe
Tiếng thời gian giục giã 
Máy nổ giòn hối hả vào ca
“Hãy nhanh lên, nhanh lên cùng ta”.
Thời gian gọi âm vang cuộc sống
Trí óc, bàn tay góp sức cho đời.
Xây tiếp những công trình cho cuộc sống 
sinh sôi.

Hãy lắng nghe
Thời gian nhắn đôi lời
“Muốn sống mãi với đời xin đừng chờ đợi
Hãy lao mình sóng bước với thời gian.”
(0) Bình luận
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
Đừng bỏ lỡ
Nhà thơ Nguyễn Đình Thắng
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO