Tiếng ca hòa bình

Truyện - Ngày đăng : 08:16, 23/05/2020

LTS: Tháng 5/1945, tháng của niềm vui hòa bình oanh liệt, sau khi cả nhân loại chiến thắng chủ nghĩa phát xít, kết thúc Đại chiến thế giới lần thứ II. Ba mươi năm sau, tháng 5/1975, cũng lại là tháng của niềm vui hòa bình và thống nhất cảm động trong lịch sử chiến đấu lâu dài của dân tộc Việt Nam đi tới tự do, độc lập. Nhân kỷ niệm 75 năm chiến thắng chủ nghĩa phát xít trên thế giới và 45 năm giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước, báo Người Hà Nội xin giới thiệu 2 bài thơ đầy ý nghĩa nhân văn và tha thiế
Tiếng ca hòa bình

Pablô Nêruda 
(1904 - 1973)

Xtalingrat dưới đôi cánh 
rực lửa của mùa hè

Những ngôi nhà bình yên thức dậy
Giản dị, bình thường, vẫn thành phố ấy,
Nơi mọi người vội vã đi làm,
Con chó ngủ quên giữa bụi mặt trời, 
Cô gái cầm phong thư đi gửi…
Như chẳng có gì thay đổi,
Dòng sông Volga vẫn chở đi từng luồng sóng sẫm màu…

Nhưng những ngôi nhà kia
Nào phải đâu chỉ từ đất cất lên?
Nó được cất lên từ trái tim chiến sĩ…
Để cho từng con tem có chỗ trở về
Để cho bao trường lớp trẻ em trở về
Để rợp bóng những hàng cây tươi mát
Rồi rộn rã tình yêu đôi lứa trở về...
Các bà mẹ lại được mang thai như cũ
Những quả anh đào lại có mùa chín tới
Có gió rung, đích thực là hơi gió!
Chỗ hố bom sâu, xưa kia từng là phố,
Thì bây giờ, phố ấy lại mọc lên!
Đến cả cái ngã tư nhỏ xinh 
Lại hồi phục y nguyên từng xăngtimét…
Nhưng tất cả đều phải giành bằng máu,
Bằng bao nhiêu cuộc đời và ý nghĩa cuộc đời!

Mới ở đây, chỉ hôm qua thôi
Có thể nào tưởng tượng được chăng
Rằng chúng ta lại có thể tung tăng
Đến gặp một cô gái bình thường mơ mộng,
Hay viết một lá thư, đánh một bức điện,
Mua giỏ trái cây, ăn một cốc kem…
Phải, cũng chính vì những điều bình thường như thế
Mà chiến thắng đã đến đây ngự trị
Trên đống tro tàn của mảnh đất thiêng liêng!

Sách đọc và bánh mì,
Rặng thông non vừa trồng buổi sớm,
Và đại lộ ngập tràn ánh sáng
Mới chỉ hiện ra trên bản vẽ
Phác ra từ trong ngọn lửa chiến tranh!

Rặng cây keo vàng hoe đã kịp ra hoa,
Ôi, biết có nơi nào trên Trái đất
Mà mùi hương của ngươi lại khiến ta ngây ngất
Như mùi hương kỳ diệu ở nơi đây!

Đêm nay, tất cả đều sáng tươi 
Ánh trăng và không gian trải rộng,
Trong trẻo, cũng đầy cảnh giác, quyết tâm…
Ở trên cao
Cành cây keo, lá cây keo,
Hoa vàng rực vẫn kèm gai sắc,
Nhành gai tự vệ
Cho Mùa Xuân lớn lao
Xtalingrat,
Cho mùi hương bất tuyệt
Xtalingrat!

Tiếng ca hòa bình

Cônxtantin Ximônôp 
(1915 – 1979)

Gửi nhà thơ Tố Hữu

Tôi biết rằng, ở đây, bài thơ tôi đã sống
Trong lời thơ Anh dịch tuyệt vời!
Và còn sống, khi ngàn vạn người vợ còn chờ đợi
Ngàn vạn người chồng vẫn biền biệt hành quân…

Một phần tư thế kỷ rồi, súng nổ còn cứ nổ,
Bao người vợ góa đã thắp hương lên mộ…
Mà thơ tôi vẫn sống - để ngóng chờ người sống -
Trong lời thơ Anh dịch tuyệt vời!

Mong sao chúng ta đi trọn đường dài, 
Mong sớm tới ngày tự do, độc lập.
Và được giống như Người, Thơ cuối cùng kết thúc
Cuộc trường chinh mỏi mòn - trong lời thơ Anh dịch tuyệt vời!

Mong thiên nhiên yên bình, mong không ai phải đợi!
Mong về lại nhà mình, đừng vướng bận chiến tranh!
Để thở phào êm ru, thơ của tôi sẽ chết
Trong lời dịch tuyệt vời của Anh!

Bằng Việt giới thiệu và dịch.