Nguyễn Minh Khoa

Thơ - Ngày đăng : 16:20, 21/05/2020

Sinh năm 1964, quê ở Hà Tĩnh, hiện sống tại Hà Nội. PGS.TS Toán học, Trưởng khoa Khoa học cơ bản Đại học Điện lực. Hội viên CLB Sáng tác văn học Hồ Gươm, Trung tâm Văn hóa Hà Nội. Đã xuất bản 15 tập thơ.
Nguyễn Minh Khoa

Chiếc chõng tre nhà Bác

Mắt con ngân ngấn lệ
Ngắm hoài chiếc chõng tre
Bác nằm ngày thơ bé
Ở Kim Liên quê nhà.

Chiếc chõng tre mộc mạc
Chiếc chõng tre bình thường
Mà đậm hồn dân tộc
Mà nặng tình quê hương.

Con cứ nấn ná mãi
Rưng rưng bên chõng tre!

Sóng sông La và lời ru của mẹ

Nghe không em, bên võng mẹ ru hời
Sóng sông La ngàn đời êm ả
Dịu thơm hương lúa
Dịu thơm đất bãi sông La.

Anh về quê sau chuyến đi xa
Lại ước được như thời con trẻ
Nằm trong võng nghe mẹ ru êm nhẹ
Cùng sóng sông La dào dạt bên lòng.

Ơi, một đời lời mẹ, lời sông
Ru ta khôn lớn...

Nụ cười hoa mộc miên

Qua biên giới Tây Nam
Giữa mùa mộc miên nở
Hương hoa quyện hơi thở
Chao trong gió miền biên.

Gặp em lần đầu tiên
Bên đồi nương xanh thắm
Em mỉm cười trong nắng
Mời anh dừng miền Tây.

Cánh mộc miên bay bay
Cho sóng lòng đưa đẩy
Ngắm nụ cười đắm say
Hẹn ngày anh trở lại.

Qua nắng mưa dầu dãi
Vẹn nguyên một nụ cười
Mộc miên lay trong gió
Nhớ miền Tây khôn nguôi.

Nguyễn Minh Khoa