Đặng Cương Lăng

Thơ - Ngày đăng : 11:29, 24/01/2020

Lắng nghe

Nghe núi đứng, nghe sông nằm
Nghe đồi úp mặt, nghe năm cạn ngày
Nghe trời cao, nghe đất dày
Cánh chuồn phận mỏng muốn bay lên ngàn

Qua bao cung bậc tiếng đàn
Lắng nghe cây cỏ… trần gian giàu nghèo
Nỗi niềm sông suối trong veo
Nghe thương dân dã gieo neo, lỡ làng

Đường xa lắm nẻo ngỡ ngàng
Nghe lời chim hót mơ màng cây xanh
Nghe chiều thêu lụa vào tranh
Uy nghi núi dựng lũy thành vươn cao

Ngày xưa nghe tiếng ngọt ngào
Tiếng em gọi nắng dạt dào… người ơi
Nay nghe ngọt mật đắng đời
Thương thuyền ai giữa chơi vơi sóng dồn.

Đặng Cương Lăng