Bế Kim Loan
Thơ - Ngày đăng : 15:26, 27/12/2019
Sinh năm 1977, quê ở Cao Bằng, biên tập viên Đài truyền hình Hà Nội; Hội viên Hội Nhà văn Hà Nội, Hội Nhà văn Việt Nam; Đã được trao Giải thưởng Thơ Tuổi xanh của báo Tiền Phong; Giải thưởng thơ Hà Tây năm 1996 - 1997; Giải thưởng thơ Hà Tây năm 2006 - 2007. Đã in 2 tập thơ: “Khoảng trời”, “Thức cùng sen trắng”.
Cây bàng
Mùa đông lá đỏ
Sưởi ấm bao người
Góp một niềm vui
Giữa mùa băng giá
Mùa xuân bừng thức
Trở lại tim mình
Màu xanh thắp lên
Như ô cửa phố
Sớm nay tan chợ
Có một lá bàng
Giữa trời bỡ ngỡ
Ô kìa, xuân sang
Đợi mãi rồi mùa hạ chẳng buồn sang
Đợi mãi rồi mùa hạ chẳng buồn sang
Cho câu nói như người hằng mong ước
Đi giữa bờ dâu ngút tầm mắt biếc
Khóc hoen mầm xanh lá xanh non
Đông đã buồn nhưng dòng sông buồn hơn
Chẳng có mảnh lá tre vá vào đơn chiếc
Đứa trẻ đi xa chịu một lời mắng nhiếc
Khúc hát ngân xa hay khúc hát ngân nhầm
Ta cứ chờ một chút nắng làm thân
Để cất mảnh hồn thơ không tan vào đáy nước
Nhưng gương vỡ làm sao mà chắp được
Phút đau hơn ta đối mặt với mình
Phút buồn hơn ta đối mặt với tim
Con ngõ tối đôi mắt người cũng tối
Tôi nhận ra mắt người không có lỗi
Tại mùa xuân thì dễ cả tin người
Nhân danh gì cũng đơn giản thế thôi
Con thuyền
Dòng sông không một chân trời
Phù sa mờ mắt người đời trông nhau
Bến nào nông?
Bến nào sâu?
Con thuyền vật vã trong câu đợi chờ
Dấu trừ làm dịu cơn mưa
Lại ra dấu gạch trêu đùa nhớ thương
Tôi lo
Tôi sợ
Tôi run
Không gian bịt mắt để buồn cho tôi