Cù Thuý Loan

Thơ - Ngày đăng : 09:41, 12/12/2019

Sinh năm 1960, quê Đan Phượng, Hà Nội; Hội viên Hội Nhà văn Hà Nội; Đã in 3 tập thơ và có nhiều thơ in trên các báo, tạp chí ở Hà Nội và Trung ương.
Cù Thuý Loan

Núi Thầy

Chum tương qua độ tái tê
Em qua chín khúc đường về còn non
Núi Thầy sương gió có mòn
Mà oai phong dáng vẫn nom thủa nào
Vì cao nên mây khó vào
Vì to nên gió kết giao thành luồng
Vào hang đủ thấy tai ương
Tắc kè ẩn dật mà thương núi Thầy
Giữa ngày bao kẻ đến đây
Mua mây bán gió biết đày đọa thân
Chẳng nghiêng cũng dính bụi trần
Chợ Trời giải khỏi phù vân kiếp người!
Đêm Mộc Châu 

Ngọn lửa trại sáng bừng góc núi
Anh mắt rừng đổ ánh lửa sang nhau
Xa hun hút mà bỗng nhiên gần thế
Thảo nguyên xanh trong vắt anh

Đêm chung vui vít rượu cần
Gửi tiếng hát hòa vào đêm vắng
Anh như nai của rừng hoang vắng
Em lửa gần mới thật là em

Rồi mai đây trái đất ngủ yên
Điệu xòe Thái vẫn xoay vòng tình bạn
Say thảo nguyên say nghiêng anh
Trong đêm tối sáng xanh đốm lửa!

Nghe như gió thổi trong lòng

Thương anh từ bấy đến giờ
Cơm chưa đủ lửa rèm hờ hững buông
Phải chi cau héo trên buồng
Nên trăng sớm rụng mây buồn bực mây
Anh nơi ấy em nơi đây
Căng hai sợi chỉ tình gầy buộc nhau
Bây giờ sương muối trắng đầu
Cái thương như vạt cải sầu bên sông
Anh à trời có lạnh không
Em nghe tiếng gió mùa đông thổi ào
Mặn nồng ấm được là bao
Mình như quả chín rụng vào hư vô!

Cù Thuý Loan