Đào Tuyết Thành Lưu

Thơ - Ngày đăng : 15:46, 09/12/2019

Sinh năm 1943, hiện sống tại Hà Nội, đã tốt nghiệp lớp sáng tác văn học của Hội Nhà văn Hà Nội; Đã in 3 tập thơ và có thơ đăng trên các báo Trung ương và Hà Nội.
Đào Tuyết Thành Lưu

Hà Nội một thoáng tôi yêu

Bùi Xuân Phái vẽ tranh phố cổ
Mái ngói tường vôi rêu phong loang lổ
Hương cốm bay theo gánh hàng rong
Khép mở vài ba cửa sổ…
Hồng Đăng hát về hoa sữa
Đêm hè nồng nàn hương bay
Em đi học trường Đồng Khánh 
Gót chân hoa trắng vương đầy
Tôi nghe tiếng chuông tàu điện
Bồi hồi như đôi đường ray
Chầm chậm đưa tàu vào bến…
Cốm làng Vòng lá sen đậy kín
Lụa Hà Đông từng cuộn xếp cao
Bánh cuốn Thanh Trì vừa đến
Í ơi !… Ai bánh nóng nào?

Leng keng…!
                 Tàu điện lăn theo
Hàng Đào, Hàng Ngang, phố cổ
Tàu xuôi chiều từ Yên Phụ
Rực rỡ đào và hoa

Ôi! Hà Nội của ta
Nghìn năm tuổi rồi em nhỉ
Có một thoáng sao mà yêu đến thế
Leng keng…!
               - Tàu điện !
                            Leng keng…!

Đêm
Hà Nội đã lên đèn
Hồ Gươm lung linh con tàu soi bóng
Như tan chảy khôn cùng nhịp sống
Những bóng hình muôn thuở của thời gian
 Tôi nhớ, hay tôi quên?
Một mình tôi vẫn đợi
Kìa! tàu về!
                 Leng keng…!
                                Leng keng…!

Tóc ơi!

Tóc ơi! Sao chẳng thương mình
Dáng thề ngả bạc, nét xinh đâu còn
Ai làm cho tóc mỏi mòn
Để con tim cũng héo hon cùng người?

Tóc ơi! Sương gió một đời
Nhuốm bao cay đắng đầy vơi tháng ngày
Thu về thêm chút heo may
Gánh buồn lạnh những hao gầy vóc mai.

Tóc ơi! Mây trắng xứ Đoài
Lan tan trôi giữa khung trời xanh xa
Đường về tóc có cùng ta
Chim quyên gọi bạn, nhạt nhòa chiều rơi?.

Mai chiếu thủy

Thân cũng nhỏ và lá, cành cũng nhỏ
Mảnh mai thôi, em mặc gió nô đùa
Hoa e ấp náu mình như nhắn nhủ
Tấm lòng trinh… soi bóng nước đong đưa.

Đào Tuyết Thành Lưu