Đặng Quốc Việt

Thơ - Ngày đăng : 18:48, 01/12/2019

Sinh năm 1947, hiện sống tại Hà Nội. Hội viên Hội Nhà văn Hà Nội. Đã in 3 tập thơ.
Đặng Quốc Việt

Nhớ quê

Mẻ riềng vọng cách sung xanh
Ngậy răng gỏi cá mè ranh thuở nào
Úp vùng bắt trộm cá ao
Trẻ ngây hí hửng, tuổi cao thấy buồn!
Mặc ai canh cửi bán buôn
Làng mình ngẫm ngợi vui buồn cùng trâu!
Ước gì đồng hết thuốc sâu
Cua ngôm tháng sáu, ếch câu tháng mười
Mong sao lòng dạ thảnh thơi
Thia lia bảy bước ném chơi ao làng!
Ngước trông chát chúa nắng vàng
Quặn lòng moi bóng cây bàng đem phơi!

Cụ gạo cổng chùa

Hiên ngang: bão tố, can qua…
Phong trần dáng đứng, bao la tầm nhìn!
Tán xòe, ôm ấp tiếng chim
Trưa hè tỏa bóng, lim dim trâu cày!
Vỏ sần mưa nắng dạn dầy
Hoa bừng thắp lửa, ngất ngây đông đoài!
Quê nghèo, còm cả rãi khoai
Thèm cơm, trồng gạo nắng phai đầu làng!
Sáu trăm năm tuổi, can tràng
Người nương hồn gạo, đời sang trang lành!
Cao niên, sâu đục thân cành
Dân làng lòng dạ sao đành, cụ ơi!
Thuốc thang mong cụ phục hồi
Đón ngày hội mở, đua bơi Chải rồng
Thổi cơm thi, gạo trắng bông
Cổng chùa cổ kính, gạo lồng hồn quê!

Dĩ vãng hè quê

Cuốc van nức nở đêm oi...
Hiên đông choàng tỉnh, nắng soi rực màn!
Ậm è súng phốc quả xoan
Rợp vườn, mối cánh vỡ đàn gọi mưa!
Bắt chuồn nín thở rào trưa
Câu rô phao bấc đung đưa ao chiều!
Nhá nhem, giếng rộn nước reo
Lơ mơ gà quáng, bổ liều quẩn quanh!
Nhà trên xập xệ buông mành
Vo vo muỗi trấu, lanh chanh dơi bầy!
Xo vai chum nước gánh đầy
Nhoáng nhoàng... Trẻ trả chữ thày nghêu ngao!
Quạt mo phẩy muỗi lào xào
Đóm lòe bụi chuối, cuốc gào bờ khoai!
Nồng oi, trằn trọc đêm dài
Hừng đông tách vỏ, ban mai rạng dần!

Đặng Quốc Việt