Bùi Phương Thảo

Thơ - Ngày đăng : 15:28, 25/10/2019

Nguyệt thực

Đêm nguyệt thực
Thất thường vài cơn mưa sau bão
Cỏ hoang trỗi mọc sang canh
Tháng bảy khắt khe
Phố nửa đêm nghèo nàn những tiếng thở dài
Cổ thụ chụm rễ vào nhau nương náu
Nguyệt thực
Động cựa những giấc mơ nhiều dự báo
Mưa thấm chân gầy
Tóc đã trổ dài
Mi trùng nghiêng gối
Hồn vía đã neo đâu
Ngọc ngà từng quầng nguyệt quế
Vờn hương đến sáng
Trong góc vườn câm lặng…
Lê Tiến Vượng

Lắm khi

Lắm khi ngồi với ban mai
Chạnh lòng cái lúc chả ai nhớ mình

Sòng đời thác lũ mà kinh
Cái tang thì mỏng, cái tình thì cong

Thế thời như mớ bòng bong
Mênh mang tượng đá, chùa rồng phôi pha

Ngộ ra, ta cũng đã già
Bao nhiêu lẽ thật, nói ra lại buồn

Bập bênh những cháu cùng con
Hệt như mình thuở còn son dại khờ

Đêm ngồi khêu bấc tìm thơ
Nửa vầng trăng khuyết, nằm mơ bên hè

Nói gì, cũng chả ai nghe
Lắm khi nhớ một tiếng ve gọi mùa

Lắm khi ớt ngọt, mía chua
Lắm khi chỉ nửa câu đùa cũng đau.
Nguyễn Bích Huyền 

Người leo núi

Người lựa chọn dấn thân
Chẳng bao giờ ngừng tiến lên phía trước
Có đôi lúc chùn chân, mệt mỏi
Nhưng chẳng bao giờ ngoái lại phía sau

Người không ngừng tìm kiếm đỉnh cao
Những đỉnh núi
Vẽ thành định mệnh
Quyến rũ đam mê
Thách thức lòng can đảm
Hứa hẹn niềm vui chạm tới ngưỡng vô cùng

Người đi tìm những giới hạn quanh mình
Để phá vỡ và vượt lên chiến thắng
Hạnh phúc giản đơn
Nơi tự do sải cánh
Nơi chỉ có bầu trời là giới hạn
Người vẫn đang tìm kiếm 
Không ngừng…

Bùi Phương Thảo