Trần Gia Thái

Thơ - Ngày đăng : 10:15, 05/07/2019

Sinh năm 1955. Quê quán Hà Nam. Nhà thơ, nhà báo, nguyên Phó Chủ tịch Hội Nhà báo Việt Nam, nguyên Chủ tịch Hội Nhà báo TP. Hà Nội, Tổng giám đốc, Tổng biên tập Đài Phát thanh và Truyền hình Hà Nội
Trần Gia Thái

Người hát rong

Bài ca xưa
Giai điệu xưa
Lời hát cũ
Âm thanh cũ
Mặc phố xá ồn ào trôi như dòng lũ
Người hát rong cứ nha nhẩn mà rong
Nha nhẩn kể câu chuyện ngày xa ngái

Ngày mà em đã ngoài tầm tay với
Ngày mà anh hóa thạch nốt trầm
Vỉa thời gian đông cứng
Ta đang ở đâu?

Người hát một thời giờ mãi ngủ yên 
Bài hát đi xa bỗng dưng trở lại
Cái cũ quên lâu thành mới
Lời ca rơi bên trái sấu rơi

À ơi...
Qua đường thấy cánh hoa rơi
Hai tay đỡ lấy cũ người mới ta
Ấm đâu đến chút nắng tà
Nong nia cạp lại cũng là bền sao?

Nón mê giấu thẹn má đào
Còn hơn nón thúng quai thao nhà người
Phố đông ai khóc ai cười
Lời xưa tích cũ
Hoa trôi
Lạc dòng...

Mặt trời lặn sau lưng người hát rong 
Vội vã nhạt 
Tia nắng chiều bợt bạt
                                  Giọng ca chìm 
Giọng ca khuất lấp
Nó kết thúc ở chính nơi vừa mới bắt đầu!

Chiều xưa

Đợi mãi chiều không nhạt
Ngóng mãi gió chẳng về
Nâu xém từng gốc rạ
Nắng sóng soài chân đê

Đã bao chiều như thế
Sênh xao con đường về

Đò ơi... xa bến quê
Tiếng xưa còn sóng sánh
Diều nhà ai rách cánh
Quay tròn như rối dây

Sông mẹ ơi sông mẹ
Nghẹn lòng tôi thương đầy

Mùa mới đi ngang mây
Người đã thưa đã vắng
Bóng qua chiều chạng vạng
Mắt sương nhầm khói bay

Ngày xưa ngày xưa ấy
Tôi đầy tôi tháng ngày!

Trần Gia Thái