Thương nhớ mùa hạ

Tản văn - Ngày đăng : 14:36, 15/05/2019

Thoắt cái, hạ về vương đầy sắc nắng trên vòm phượng vĩ đang rung rinh hé đỏ. Phố xá như thênh thang hơn so với thuở mưa phùn tháng ba ẩm ướt.
Thương nhớ mùa hạ
Thoắt cái, hạ về vương đầy sắc nắng trên vòm phượng vĩ đang rung rinh hé đỏ. Phố xá như thênh thang hơn so với thuở mưa phùn tháng ba ẩm ướt. Cái thời khắc giao mùa đến là dễ chịu. Lang thang một mình, lòng ta nhẹ bẫng êm ru, đi giữa mùa như muốn ôm trọn cả đất trời, cả hương mùa đang xôn xao quyến rũ.
Nắng đầu mùa dịu ngọt như chưa từng dịu ngọt hơn thế! Từng đốm nắng tinh khôi nhảy nhót khắp phiến lá, rắc rải trên mái ngói rêu phong cổ kính, rồi sà xuống mặt hồ gợn sóng lăn tăn trò chuyện cùng một vài chú cá tinh nghịch ngoi đầu lên đớp khí. Hòa cùng nắng đầu mùa người ta như cảm tưởng được gột bỏ mọi ủ ê, u sầu, niềm vui bắt đầu được hong khô trở lại. Phố đẹp hơn nhờ có nắng và cảnh vật thì reo vui như lòng người đang giữa mùa lễ hội.

Những đứa con ở phố xa quê thấy nắng lại rưng rưng nhớ quê nhà. Mùa nắng hạ cũng là thời điểm mùa gặt đang nhộn nhịp ở quê. Chẳng thể nào đong đo công sức của cha mẹ khi làm nên hạt lúa vàng. Đó là những sớm khuya miệt mài, tảo tần, cấy cày, tát nước, bón phân, chăm sóc. Là những lắng lo đằng đẵng phút giây tiết trời khắc nghiệt. Và cuối cùng, nắng hạ đã ánh lên trong niềm vui lấp lánh của vụ mùa bội thu!
Mùa hạ về có những mùa hoa thương nhớ! Ai đã, từng đang là tuổi học trò thì chẳng thể nào quên màu đỏ phượng vĩ, hay màu điệp vàng kiều diễm. Mỗi mùa hoa về nơi góc sân trường, hòa cùng tiếng lích chích của chim chóc là tiếng ríu rít của đám học trò thơ dại, tại đây ký ức dệt bao kỷ niệm thật tinh khôi.

Màu hoa ấy, ai còn nhớ một thuở ép vào trang lưu bút làm cánh bướm dập dờn? Màu hoa ấy, ai còn nhớ mối tình vụng dại, trong buổi tan trường tặng ta một đóa hoa tươi thắm cùng ánh mắt thẹn thùng, ngượng nghịu? Mỗi màu hoa mang một vẻ đẹp riêng biệt, mỗi ký ức quá đỗi ngọt ngào!
Mùa hạ về nhớ thời học trò. Ta yếu đuối rơi nước mắt khi nghĩ về những mùa hạ của năm cuối cấp. Mỗi buổi học, cứ mong rằng thời gian chậm lại. Những phút giây tâm sự ngắn ngủi giờ ra chơi sao trôi nhanh quá chừng.

Trang lưu bút ngày nào mới chuyền tay giờ đã ken kín đầy dòng mực tím. Thương lắm những dòng tâm sự của cô bạn, vì cuộc sống mà gạt bỏ ước mơ của mình để mưu sinh giúp đỡ gia đình. Thương những lo lắng, trăn trở của tuổi 18 mơ mộng tinh khôi trước những lối rẽ cuộc đời.

Và cả những dòng ăn năn, hối lỗi cho tháng ngày vụng dại, thơ ngây. Mùa hạ cuối, những giận hờn được xóa nhòa bằng những cái nắm tay thật chặt, từng ánh mắt trao yêu thương.  Và cùng lưu giữ bao kỷ niệm trong buổi lễ trưởng thành đầy nước mắt!
Những ngày hạ về đối với tuổi thơ ở quê là cả một thiên đường. Bến sông quê còn đó là những lần bĩ bõm, vùng vẫy quên cả ngủ trưa. Trạt cỏ sau đồi cả lũ nằm nghêu ngao hát, triền đê chiều lộng gió, sáo diều ngân nga hòa thành bản nhạc du dương, trầm bổng.

Chỉ giản đơn thế thôi nhưng mà ai cũng khát khao ước muốn thời gian một lần trở lại trong đời. Ta thật may mắn khi được sinh ra làm người con của đồng quê, để trọn hưởng tạo hóa ban tặng những điều kỳ diệu!
Qua mỗi năm ta trưởng thành hơn, mùa hạ cũng đã thay đổi thật nhiều, những vòm hoa càng thắm sắc qua từng lứa tuổi học trò. Dẫu tạo hóa biến đổi như thế nào đi chăng nữa nhưng tâm hồn của ta vẫn không hề đổi thay, ký ức của ta vẫn ngan ngát những thước phim đẹp, những hương mùa hạ ngọt ngào! 

Mai Hoàng