Nguyễn Thế Diện

Thơ - Ngày đăng : 16:52, 03/04/2019

Sinh năm 1975, hiện sống tại Bình Dương. Có thơ đăng trên các báo, tạp chí văn nghệ.
Nguyễn Thế Diện


Khúc đồng quê
Nắng còn sót lại dưới chân đê 
Lửng thững đàn trâu chậm lối về 
Gánh lúa chia đôi hình bóng mẹ  
Lưng còng bóng đổ giữa chiều quê. 
Xa xa hội đóm đã lên đèn 
Thắp bao đốm lửa giữa trời đêm
Nhà ai hoa dẻ còn vương vấn 
Có phải đêm về hay tóc em. 

Khúc khích đàn em chạy trốn tìm 
Bên thềm cha nhịp khúc hội lim
Đồng xa quốc vọng đôi tìm bạn 
Em gọi tên người chả nhớ tên.

Lang thang đường vắng giữa màn đêm 
Qua ngõ nhà em chả dám nhìn 
Trang thư viết vội còn dang dở 
Muốn nói mà sao cứ ngại ngùng. 

Ai đem nhung nhớ đổ ra phơi 
Làng bên ai cưới pháo vang trời 
Em ơi cau đã đơm vừa hạt 
Trầu thắm vôi nồng tô thắm môi. 


Say
Ta!
      Những câu thơ viết vội 
Hòa nhau vào một khúc ca dao 
Đôi mắt em hay lưỡi dao
Cắt vào anh rất ngọt. 

Em!
       Bình yên đến quên mùa 
Lặng lẽ nở những khát khao mộng mị 
Ta! Đôi bàn tay dung dị 
Ôm trọn vào một góc rất riêng tư. 

Gió!
       Thổi suốt cả bốn mùa không mệt 
Đưa buồm căng! Lướt sóng thuyền về 
Để chiều nay sau những cơn mê 
Làm tóc ai vương vấn. 

Mưa!
         Trắng một góc trời phía trước 
Sợ đường trơn ướt lối em về 
Thời gian dài như những chuyến xe 
Kịp đưa nhau về lối cũ. 

Trăng
          Lung linh huyền ảo 
Chòng chành như một giấc chiêm bao 
Mật của trời! Tự chảy vào nhau 
Sóng sánh từng giọt nhựa.