Viết tiếp những trang sử vẻ vang của Sinh viên ĐHQGHN

Tin tức - Ngày đăng : 08:41, 05/12/2018

Người ta vẫn thường nói rằng mùa thu Hà Nội với hương hoa sữa nồng nàn, với tiết trời giao hòa dễ chịu là mùa thương, mùa yêu, nhưng đối với các thế hệ sinh viên của ĐHQGHN, từ hôm nay, đấy sẽ còn là mùa nhớ, bởi quên làm sao được buổi gặp gỡ cuối thu đong đầy kỉ niệm và xúc cảm này.
Kính thưa Thầy Nguyễn Kim Sơn, Giám đốc ĐHQGHN, Chủ tịch CLB Cựu sinh viên.

Kính thưa quý vị đại biểu, kính thưa các vị khách quý.

Kính thưa các thầy giáo, cô giáo cùng toàn thể các cô chú, anh chị cựu sinh viên ĐHQGHN.

Em tên là Bùi Thị Hồng, sinh viên lớp K63B khóa QH-2018 của Khoa Luật -ĐHQGHN. Thật là một vinh dự lớn cho em khi hôm nay được đứng ở đây, thay mặt cho các bạn tân sinh viên có đôi lời phát biểu trong buổi găp gỡ long trọng này. Lời đầu tiên, xin cho phép em được gửi tới quý vị đại biểu, các vị khách quý, các thầy cô giáo cùng các cô chú, anh chị lời chúc sức khỏe và lời chào trân trọng nhất, chúc buổi giao lưu gặp gỡ của chúng ta hôm nay thành công tốt đẹp.

Người ta vẫn thường nói rằng mùa thu Hà Nội với hương hoa sữa nồng nàn, với tiết trời giao hòa dễ chịu là mùa thương, mùa yêu, nhưng đối với các thế hệ sinh viên của ĐHQGHN, từ hôm nay, đấy sẽ còn là mùa nhớ, bởi quên làm sao được buổi gặp gỡ cuối thu đong đầy kỉ niệm và xúc cảm này.

“Muốn nói bao nhiêu, Muốn khóc bao nhiêu

Lời hát đầu xin hát về trường cũ

Một lớp học bâng khuâng màu xanh rủ

Sân trường đêm, rụng xuống trái bàng đêm”

Những vần thơ trong thi phẩm “Chiếc lá đầu tiên” của nhà thơ Hoàng Nhuận Cầm, cũng là cựu sinh viên khoa Văn Đại học Tổng hợp Hà Nội năm ấy dường như đang viết riêng cho tiếng lòng của bầu không khí hôm nay vậy.

Từ đầu chương trình đến giờ được lắng nghe những chia sẻ, những câu chuyện, những kỉ niệm không thể nào quên của các cô chú, anh chị, trong em dậy sóng những liên tưởng, bồi hồi, vừa nhớ lại ngày đầu tiên mình bước chân vào cổng trường đại học, vừa tưởng tượng ra những năm tháng hứa hẹn đầy dấu ấn trong tương lai, khi được học tập dưới mái trường ĐHQG.

Ngày đầu gặp nhau, hay ngày sau gặp lại, em vẫn thấy có một điểm chung, rằng mặc dù có thể không quen thân từ trước, rằng kẻ bắc người nam, nhưng chỉ cần biết là chung trường đấy, chung khoa đấy thì rất tự nhiên ai cũng cảm thấy thân quen như máu mủ một nhà.

Viết tiếp những trang sử vẻ vang của Sinh viên ĐHQGHN
Sinh viên Bùi Thị Hồng

Ngôi nhà chung của chúng ta - Đại học Quốc gia Hà Nội, tiền thân là đại học Đông Dương là ngôi trường danh giá bậc nhất của cả nước với bề dày lịch sử lâu đời, luôn khẳng định vị trí dẫn đầu về mọi phương diện. Hình thành từ những năm tháng đất nước sục sôi kháng chiến chống Mỹ, đến thời kì hội nhập và phát triển hôm nay, ĐHQGHN là nơi đào tạo nguồn nhân lực chất lượng cao cho toàn xã hội, và cựu sinh viên ĐHQG là lớp lớp những trí thức yêu nước đã và đang cống hiến hết mình cho phồn vinh dân tộc.

Mỗi ngành nghề có một đặc thù riêng và người chọn nghề cũng có những lí do riêng. Sinh viên trường Ngoại ngữ, Nhân văn với khát khao nâng tầm đất nước trên trường quốc tế. sinh viên trường Công nghệ, Khoa học Tự nhiên với mong mỏi trở thành kỹ sư kiến tạo tương lai. Đối với sinh viên khoa Luật như em, thì lí do đó cũng không gì khác ngoài sự mưu cầu công bằng xã hội, niềm tin tưởng vào công lý cuộc đời, lòng yêu mến phải trái công bình và khát khao đem sự công tâm ra cống hiến. ĐHQGHN chính là điểm đến lí tưởng nhất, lựa chọn xứng đáng nhất để chúng em gửi gắm những năm tháng thanh xuân miệt mài, góp kim nhặt vàng làm hành trang hiện thực hóa những ước mơ hoài bão.

Nói góp kim nhặt vàng ở đây không phải là mỹ từ, thậm xưng mà đấy là người thật việc thật, bởi, ĐHQGHN là nơi tập trung nhiều giảng viên giỏi, nhiều chuyên gia đầu ngành trong các lĩnh vực đào tạo, các thầy cô giáo đầy tâm huyết rồi đây sẽ truyền cảm hứng và dìu dắt chúng em suốt thời sinh viên rực rỡ. Mỗi ngày trên giảng đường thầy dạy một lời hay, một hạt ngọc, một hạt vàng, rồi bốn năm trôi qua, trong chúng ta là cả một kho ngọc ngà châu báu. Kẻ giàu tiền bạc tưởng có mười mà sở hữu chỉ một. Người giàu tri thức có được một sẽ tự nhân lên đến mười. Được là sinh viên ĐHQG, được góp sức mình viết tiếp những trang sử vẻ vang của các thế hệ đi trước là niềm vinh dự, tự hào của tất cả các chúng em.

Những tân sinh viên bước vào đại học với biết bao rạo rực lí  tưởng của tuổi mười tám đôi mươi, nhưng không khỏi bỡ ngỡ, lạ lẫm trước môi trường mới. Vậy nên, chúng em luôn luôn cầu thị, mong mỏi có được sự chỉ bảo, dìu dắt của các cô chú, anh chị cựu sinh viên, được trao những học bổng khuyến học, được tạo cơ hội thực tập, tìm việc làm và cả những buổi giao lưu trò chuyện đầy bổ ích và ý nghĩa như thế này. CLB Cựu sinh viên ra đời đã đảm nhiệm vai trò liên kết các thế hệ, không chỉ là nhà để các cựu sinh viên tụ họp về, mà còn là nơi để các tân sinh viên chúng em được kết nối, được học hỏi, được tìm về nguồn cội để tiếp thu, kế thừa những tinh thần, sắc vóc rất riêng biệt của sinh viên ĐHQG.

Vẫn biết rằng tuổi trẻ có nhiều con đường lựa chọn để trưởng thành và không có con đường nào rải lụa, tất cả đều gian nan thử thách như nhau, đòi hỏi trí tuệ, công sức như nhau. Nhưng với tài năng và bản lĩnh của các bạn tân sinh viên 2018, em tin tưởng rằng thầy cô, nhà trường và các anh chị cựu sinh viên sẽ không bao giờ phải nghi ngờ về thành quả đó. Chúng em xin hứa sẽ học tập thật tốt, rèn luyện thật chuyên cần, xứng đáng với danh tiếng là sinh viên ĐHQGHN.

PGS.TS Nguyễn Thế Kỷ, tiến sĩ Ngữ Văn trường Đại học Tổng hợp Hà Nội đã từng viết những vần thơ nhiều dư âm trong bài “Tình quê”, rằng:

“Bao buồn vui, hợp tan, thành bại

Hồn quê như cây cỏ đất đai

Ngay cả khi về cùng cát bụi

Hóa dòng sông thao thiết rộng dài.”

ĐHQGHN có lẽ cũng là quê hương thứ hai, là ngôi nhà thứ hai của biết bao thế hệ sinh viên đã và đang học tập, làm việc tại ngôi trường này. Ngày sau gặp lại, có kẻ hiển vinh, người còn vất vả, hợp-tan trong đường đời không ai hay trước điều gì, nhưng có một điều chắc chắn, rằng  dòng sông tri thức, dòng sông thành tựu của ĐHQGHN sẽ còn chảy mãi theo thời gian, và còn thao thiết mãi trong lòng mỗi chúng ta. Sinh viên của ĐHQGHN hãy luôn vững tin mà bước, bởi ngôi trường này luôn vững chãi ở đó, vừa là đòn bẩy cho chúng ta bay, vừa là bệ đỡ để cho chúng ta về.

Cuối bài phát biểu hôm nay của mình, những lời vụng về, thành thật của một tân sinh viên còn nhiều thiếu sót, bỡ ngỡ, em xin phép được đọc lại một câu thơ rất quen thuộc trong mỗi dịp tri ân:

“Dù cho tung cánh muôn phương

Ơn thầy, nghĩa bạn, tình trường không quên.”

Một lần nữa, em xin gửi tới quý vị đại biểu, các vị khách quý, các thầy cô giáo cùng các cô chú, các anh chị cựu sinh viên lời chúc sức khỏe và lời chào trân trọng nhất, chúc CLB Cựu sinh viên ngày càng phát triển, chúc ĐHQGHN của chúng ta ngày càng gặt hái nhiều thành tựu, chúc buổi giao lưu gặp gỡ ngày hôm nay thành công tốt đẹp.

Em xin cảm ơn./.

Bùi Thị Hồng

                                                                             Lớp K63B, Khoa Luật, ĐHQGHN.

                                                                                            __HN,1/12/2018__