Vũ Văn Huấn

Tin tức - Ngày đăng : 11:35, 12/07/2018

Sinh năm 1970, hiện sống tại Hà Nội Tác phẩm đã xuất bản: Cánh diều - thơ, 2011
Vũ Văn Huấn

Xa quê

Ta đi, hình bóng đi theo
Cây đa tỏa mát, tre reo bóng rờm
Chiều buông khói đượm mùi rơm
Quện vào cơm chín tỏa thơm ven làng.

Ngập ngừng nắng hắt phía đàng
Cổng làng ai đó râm ran quê mình
Giếng kia chắc cũng nặng tình 
Bao nhiêu nỗi nhớ, ai mình nhớ ai?

Sông đâu khắc khoải một hai 
Chim ngân trời rộng, sáo ai cánh diều
Dáng cò bóng cuối liêu xiêu
Chuông chùa gióng giả khép chiều nghỉ chân.

Trăng vàng đổ xuống đầy sân
Mái đình lấp lánh trăng ngần sáng soi
Thời gian quay tựa con thoi 
Xa quê ta nhớ ta đòi tuổi thơ.


Bóng xưa

Thuyền hoa xa khuất cuối sông  
Chiều đông để lại bóng hồng phôi phai
Ai về thổn thức canh dài
Nhung nhung nhớ nhớ mắt ai héo gầy.

Bóng ai phảng phất đâu đây
Dường như hương sắc mang đầy nét son
Mưa xuân nẩy búp lá non
Ngỡ như ánh mắt căng tròn nhớ thương.

Chiều tà gió lướt hơi sương
Tưởng như mái tóc ai đương dãi dầu 
Sông kia ai bước qua cầu
Để cho ai đó bạc đầu nhớ thương.


Duyên thơ

Vần thơ viết để hững hờ
Bao năm bao tháng đợi chờ cố hương
Ngày xuân hoa nở bên nương
Hạ về đỏ thắm bên đường phượng rơi
Thu sang trăng sáng đầy trời
Đông rơi tuyết rụng cạn lời cố nhân
Tình ai lưu để cõi trần
Tơ duyên một mảnh trăng ngần thế thôi.