Giới thiệu bài thơ: Hết thời vận ta sẽ hóa đi
Thơ - Ngày đăng : 20:36, 12/09/2021
Hết thời vận, Ta sẽ hoá đi
Bởi thời gian cũng chẳng còn nữa
Một kiếp đời mong sao là đủ
Đầy vui buồn, ái ố mong manh
*
Cõi đất xanh, quay vòng trả lại
Nợ duyên đời nhiều kiếp chưa phôi
Xin trả hết và buông bỏ hết
Tịnh mộng hồn du cõi Phật, Tiên
*
Những tháng năm ngắn quá cô đơn
Bao ảo vọng như là sương khói
Người lừa tình, vì tiền gian dối
Triệt hết đường tận hiến nhân sinh
*
Chẳng làm gì, sẽ là hư vô
Ta vẫn bước dòng đời mỏi mệt
Bút đánh dấu thân thời tồn tại
Chẳng thẹn mình, ánh sáng núi sông
*
Ta vẫn bước vào mộng mênh mông
Tự do muốn những điều giản dị
Nơi trên đời thị phi khắp lượt
Đâu thanh ngần như cảnh mơ tiên
*
Hết thời vận, Ta cũng sẽ đi
Không ở lại, số trời an định
Buông tà áo, treo màn hang đá
Kinh vang lời, tâm vọng muôn phương
*
Hết thời vận, Ta sẽ hoá đi
Trả báu thân lại về cát bụi
Còn trái tim luân hồi bất hoại
Tiến nhập về duyên phận miền sao ...