Phạm Trung Dũng

Thơ - Ngày đăng : 14:43, 11/08/2021

Phạm Trung Dũng

Hoa dủ dẻ (*)

Như cỏ dại ven đường
Em lẫn vào sắc hương đồng nội
Anh nhận ra em muộn màng, bối rối
Ơi bông dủ dẻ đồng quê!

Những buổi hoàng hôn chân lạc lối về
Áo vắt lửng vai, dép mòn vẹt đế
Sương khói mỏng bước đi thật khẽ
Lồng ngực căng đầy hương em.

Giữa thị thành ồn ã bon chen
Lúc thất vọng nghĩ về dủ dẻ
Bông hoa dại đẫm hồn anh thời trai trẻ
Năm cánh xòe yêu mến phía bàn tay.

Mối tình đầu chợt đến mơ say
Làn môi mọng thơm hương dủ dẻ
Anh tự hỏi: - Sao kỳ lạ thế
Em là hoa, hay dủ dẻ là em?
--------
(*) Tùy theo vùng miền, hoa dủ dẻ có nhiều tên gọi khác nhau: hoa dẻ, hoa dẻ dại, 
hoa móng rồng, hoa trập trội....

Có một…

Có một tứ thơ
Ẩn trong nõn chuối
Cuộn lòng khép lại
Đợi người mở ra.

Có một bông hoa
Ủ hương trong nụ
Một đêm không ngủ
Nở bừng ánh trăng.

Có một câu văn
Đẫm màu xứ Huế
Xanh như chẳng thể
Bồ đề hương xưa.

Có một cơn mưa
Rửa trời gột đất
Mùa căng trái mật
Tình người sinh sôi.

Có một tôi ngồi
Đồng vàng ngậm nắng
Một đàn cò trắng
Cõng mây lên trời.

Phạm Trung Dũng