Bùi Quốc Bình

Thơ - Ngày đăng : 10:27, 11/04/2021

Bùi Quốc Bình
Có một ngày...

Có một ngày ta vui sướng nhất 
Ba mươi tháng Tư 1975 – Sài Gòn 
Trời thành phố cao và xanh hơn 
Cảng Nhà Rồng vang lên hồi còi vút bay sao vàng cờ đỏ 
trên cột buồm những con tàu không số 
Bác Hồ cười hiền… vẫy gọi, trời hoa…
Có một ngày in đậm lòng ta 
Tóc mẹ bạc trắng 
Phủ mái tóc xanh người con chiến thắng trở về
ôm ghì mẹ trong vòng tay đỏ bụi đường chiến trận 
và em yêu ta 
vượt qua đợi chờ, khát khao, khổ đau, cay đắng
đón ta về
Nụ hôn giữa Sài Gòn giải phóng…

Có một ngày ta ghi nhớ mãi 
Biết bao đồng bào, đồng đội ta đã nằm trong đất lạnh 
Cho đất nước trọn vẹn ngày 30 tháng 4
Những người ngã xuống trước bình minh Sài Gòn
In vào đời những người lớn lên, đứng dậy bước tiếp 
con đường không bao giờ quên lãng…

Chợt gặp cỏ non 
Lấm tấm xanh trên vách chiến hào 
Khát vọng…

Gọi sóng  
Trong giấc mơ mở biển 
Tôi gặp những binh phu thuở xưa tuần thám
Trấn Hoàng Sa - Trường Sa 
Lưỡi gươm vạch định chủ quyền…
Những binh phu từ giã làng quê xuống thuyền
Vâng chiếu lệnh vua đi chốt đảo
Tôi nghe trong cuồng phong giông bão
Vọng lại 
Tiếng ốc u hải đội (*)
Lớp lớp
Tay kiếm, tay chèo
Tiếng ốc u cuộn gió dội vỉa tầng
Rung chấn đại dương…

Tôi nghe tiếng còi những đoàn tàu vươn khơi đánh thức mặt trời
Hòa âm hưởng ốc u trầm hùng gọi sóng.
............................................................................................................
(*) Các binh phu hải đội thuở xưa dùng vỏ ốc u làm tù và để gọi nhau. 

Bùi Quốc Bình