Bùi Đức Hiền

Thơ - Ngày đăng : 16:27, 29/12/2020

Sinh năm 1958, hiện sống và viết tại Hà Nội.
Bùi Đức Hiền

Chiều hồ Tây

Hồ Tây dớn dác bóng sâm cầm
Sóng vỗ rì rào luống để tâm
Liễu rủ lơ thơ mây vẽ cảnh
Chuông hòa thánh thót gió hồi âm
Bình văn mấy cụ ngồi thư thái
Vọng cảnh vài cô ngắm lặng thầm
                         Dạo bước chiều buông sầu nhớ mẹ
Trong đầu bỗng thoảng áng thơ ngâm

Nghe trẻ hát đồng dao

Ơ kìa
Sắp tới Giêng Hai
Điều may xưa ước
Ước hoài
Mà đâu?

Quê mình
Ruộng cạn đồng sâu
Cây đa bến nước
Nhịp cầu
Sân kho...
Đồng dao vui hát líu lo
“Đòng đong cân cấn đuổi cò ngoài ao”
Nghiêng trời chơi giỏi đếm sao
Dung dăng dung dẻ
Ấy tao thua mày...

Tuổi thơ cứ thế những ngày
Sáng vui đến lớp
chiều say cánh diều
Nào đâu thuộc nửa câu Kiều
Nào đâu câu chữ mĩ miều với nhau
Nào đâu đo đếm trước sau
Nào đâu tính chuyện trầu cau tơ tình...

Tay xòe tay nắm tùng rinh
Này yêu ai nhé chỉ mình ai thôi
Nụ cười chúm chím vành môi
Sao mà tin được những lời của ai...

Đồng dao trẻ hát vui tai
Để cho nỗi nhớ nối dài tháng năm.

Cầu mong 

Đông tàn
buốt giá 
chiều mưa 
Mai vàng úa cánh 
Đào thưa nụ hồng 
Thương người 
chân đất 
lội đồng 
Hai sương một nắng 
chất chồng đôi vai 
Lo ngô 
lo sắn 
lo khoai 
Chờ chi đào thắm 
với mai rực vàng… 
Cầu mong 
nắng đến 
mưa tan 
Để người lội đất 
Mùa vàng theo chân. 

Bùi Đức Hiền