Nguyễn Khoa Văn

Thơ - Ngày đăng : 10:24, 20/08/2020

Sinh năm 1947, hiện sống và viết ở Quảng Bình. Tác phẩm đã xuất bản: “Khúc hát quê tôi” (Thơ, NXB Thuận Hóa, 2010), “Hoa phù dung” (Thơ, NXB Thuận Hóa, 2012), “Biển nhớ” (Thơ, NXB Hội Nhà văn, 2014), “Tình yêu và khát vọng” (Tiểu thuyết, NXB Thuận Hóa, 2012), “Khúc hát ba miền sông” (Trường ca, NXB Hội Nhà văn, 2020).
Nguyễn Khoa Văn

Mẹ tiễn con ra đảo 

Ngọn gió nồm man mác khơi xa
Cánh đồng quê thơm hương ngào ngạt
Mẹ tiễn con buổi chiều năm trước
Mấy mùa rồi con ở đảo xa…

Nay mẹ ngồi bắt mắt ngó ra
Trường Sa gần hơn là mẹ tưởng,
Bởi lòng mẹ đêm ngày mong ngóng
Ngàn đảo xa đâu quá tầm nhìn!

Trường Sa, Hoàng Sa - những hòn ngọc biển Đông 
Thân thuộc ngàn đời qua nhiều thế hệ,
Con lớn lên nay được làm lính đảo
Giữ biển trời hòn ngọc quê hương…

Trên bản đồ đất nước Việt Nam
Đất nối biển - gắn liền một dải,
Đảo da diết như con, Mẹ Đất nước đẻ từ trứng nước
Con yêu Trường Sa - cũng vốn tình yêu mẹ từ xưa!

Con thân thuộc nơi đây như thể quê nhà,
Càng nhớ mẹ bao nhiêu, con càng thêm yêu đảo,
Gắn bó lời thề của người con tình nguyện
Kết chặt mẹ cùng con, cùng Tổ quốc thân thương. 

Mùa thu lại về     

Thu đến
thu lại đi
Anh tìm em
mấy lần đưa tiễn
có phải
đất trời xoay chuyển
hay vì
giây phút suy tư…

Có gì?
Tình yêu riêng em
từ lớp học tuổi hoa niên
thương mến cũ
mái trường xưa
trong lòng xóm nhỏ
bãi cát vàng
in dấu chân em!

Ngày ra đi
nhớ lớp, nhớ trường
hàng phượng kia 
bao giờ thay lá mới
em ơi em!
cái màu xanh diệu vợi
lớn nhanh mỗi ngày…

Sáng nay
trên bãi cát vàng
dấu chân còn đó
tuổi thơ lăn theo những con còng gió
…Mùa thu lại về!

Nguyễn Khoa Văn