Đoàn Văn Thanh

Thơ - Ngày đăng : 15:37, 06/08/2020

Sinh năm 1947, hiện sống và làm việc tại Hà Nội. Hội viên Hội Nhà văn Việt Nam, Hội Nhà văn Hà Nội, Hội Văn học Nghệ thuật tỉnh Hà Nam. Đã xuất bản 6 tập thơ. Giành nhiều giải thưởng văn học của Trung ương và địa phương.
Đoàn Văn Thanh

Mẹ đi như giọt sương sa

Cha đi từ thuở cơ hàn
Con côi cút, mẹ như đàn không dây
Thời gian trĩu mảnh vai gầy 
Phận người càng mỏng càng dày nắng mưa 

Đồng làng buốt sớm, bỏng trưa
Mẹ ra trồng lúa gặt dưa cải ngồng
Thân cò lặn lội bờ sông
Tép tôm thì ít bão giông thì nhiều 

Chợ xa mẹ gánh gió chiều 
Dệt vuông vải đượng, đêm nhiều sợi ngang
Thương con đời mẹ lỡ làng
Bao xanh mẹ thắt ngày càng chặt hơn

Con như ngọn gió vô ơn
Gió tung tẩy mẹ trống trơn phận mình 
Lớn lên hiểu nghĩa, hiểu tình
Con đi chiến trận một mình mẹ đau

Mẹ giờ xương trắng đất nâu
Con nay tóc đã vướng màu mây pha
Mẹ đi như giọt sương sa
Con thành ngọn cỏ nở hoa... không Người!

Giữa chợ 

Vợ thương binh
Đi lĩnh trợ cấp thay chồng
Rồi rảo chân qua chợ

Hàng hóa đủ loại mời chào 
Thịt cá tươi ngon vẫy gọi
Như không nghe không thấy 
Chị tìm mua cho anh gói thuốc lào
Lựa quả khế chua về kho mớ tép...

Chợ thì rộng
Lòng trời lại hẹp
Chị mua gì ngày mai?

Thản nhiên và bất chợt

Sáng thản nhiên mở cửa 
Bất chợt gặp heo may

Thản nhiên gió động cây
Bất chợt vài lá rụng 

Thản nhiên bông hoa súng
Bất chợt bừng áo thu

Thản nhiên tiếng chim gù
Bất chợt em qua ngõ

Bất chợt lòng bỏ ngỏ 
Thản nhiên mắt biết cười 

Trời cứ thản nhiên tươi
Như lòng ta bất chợt!

Đoàn Văn Thanh