Lê Đức Nghinh

Thơ - Ngày đăng : 15:45, 29/07/2020

Sinh năm 1952, hiện sống và làm việc tại Hà Nội. Hội viên Hội Nhà văn Hà Nội. Tác phẩm thơ đã xuất bản: “Gọi trăng” - 2010, “Giấc mơ quê” - 2013, “Gửi quê” - 2015, “Bóng làng” - 2019.
Lê Đức Nghinh

Bên bến Ô Lâu  (*)

Gió Tây quạt lửa ù ù"
Nghe như đất động, bom thù vừa rung!..
Lẫn vào cây cỏ, lòng sông
Tiếng ai!... còn thức mãi trong đất dày 
Chìm bên sóng, ẩn dưới mây
 Tìm về từng giấc ngủ say dở chừng
Hương cong tâm sự?... ngập ngừng!...
Dày thêm dấu tích, xé từng vết đau
Mỗi vuông đất, nặng tình sâu
Lẫn trong cát, bụi rủ nhau nhận mình...!
Âm thầm dưới vạt cỏ xanh
Mong manh ngọn gió, hay thành mưa sa?
Nắng hè ngày ấy chưa xa
Lửa bom còn sém thịt da đời thường 
Cây - đời xanh tự máu xương!
Bao năm rồi những vết thương chưa lành
Đi tàn mấy cuộc chiến tranh
Bóng mây thoáng - ngỡ thấy hình... ai qua
Giữa chiều Quảng Trị bỏng da
Bến sông xoáy nước ngày xa xoáy về!...
...................................................................................
(*) Tri ân các anh hùng liệt sĩ đã anh dũng hy sinh tại mặt trận phía Nam Quảng Trị, hè 1972

Tháng năm không quên

Giỗ này tôi lỡ hẹn không lên
Chắc Nà Cáy mây còn buồn ngơ ngác
Hồn liệt sĩ vẫn nằm quanh bãi đất
Đêm qua mưa lạnh, ướt cả rồi.

Vọng nơi ấy về, các bạn tôi
Ngợp phía bên kia giờ yên vắng
Sóng Lô giang ru hồn trầm lặng
Đỉnh 812, giông tố bớt ầm ào.
Gió vô tình đừng để... lạc hồn đau...
Chuyếnh choáng quá như bóng người ngã xuống.
Thổn thức mãi đồng đội còn đang sống
Muốn đem sông cọ rửa đến Kỳ Cùng.

Kho hậu cần ngày ấy rỗng không
Muối gạo chia nhau hết lúc nào chẳng rõ 
Quần áo lính chưa kịp khô đã bầm máu đỏ
Vết đạn dọc ngang chém nát mặt đường.

Sông suối oằn mình đỡ, kín vết thương...
Thung lũng còn sặc mùi khói đạn
Khát khô đến từng dòng suối cạn
Đỉnh 673 nham nhở trắng mây trời.

Giỗ trận lần này tôi không kịp lên thôi!...
Đồng đội mất bát cơm đơm chẳng có...! 
Pháo cày sỏi đá như xay đỗ
Hầm bạn nằm trúng đạn cũng tan hoang

Những nhà dân âm ỉ dưới tro tàn
Thấp thoáng bóng người trùm bóng núi
Mây điềm tĩnh bóng buồn len khe suối.
Tay sần chai sau mỗi buổi khoét hầm.

La liệt thương binh nằm
Vết thương còn rỉ máu
Lòng hang nóng, sục sôi lời tháng Sáu
Lo biên cương mảnh đất chửa bình yên.

Lại hiện về bao gương mặt tôi quen
Hốc hác cười sau bóng núi
Những người không tính tuổi
Vẫn trẻ trung đến tận bây giờ.

Gửi đồng đội nén tâm hương ngấm lệ
Sợ đêm tàn, gió lạnh mỗi cơn mê...

Lê Đức Nghinh