Về với quê hương

Truyện - Ngày đăng : 09:33, 23/07/2020

Về với quê hương

Về với quê hương

Xa quê hơn nửa đời người
Về quê nhớ lại mình thời trẻ thơ.
Sông quê bồi lắng đôi bờ 
Thuyền ai ghé tạm, neo nhờ nơi đâu?

Bến quê nay đã thay cầu
Để đò giấu kín bao câu chuyện tình...
Đâu rồi ao xóm, sân đình?
Cho tôi tắm mát, trốn rình... bạn chơi.

Đường quê nay phủ nhựa rồi
Vẫn chưa quên cảnh gồng người đẩy xe.
Đung đưa cò đậu ngọn tre
Sếu qua rặng núi rẽ về đây chăng?

Chiều nào ngóng gió, đợi trăng
Vi vu sáo trúc cung thăng, cung trầm.
Đêm quê lặng tiếng thơ ngâm
Để bao đôi lứa tình thầm trao nhau.

Quanh nhà, dãy chuối, vườn cau
Chim về làm tổ, tìm sâu tháng ngày.
Tết xưa cũng khác Tết nay
Vang rền tiếng pháo đón ngày Xuân sang.
Hè về ve gọi râm ran
Cuối thu lúa chín ruộm vàng đồng quê.
Đông về hanh rạn chân đê
Gió mùa heo hút, mưa rề lâm thâm.

Nhớ ai nắng dãi, mưa dầm 
Thương cha, xót mẹ ướt đầm mi tôi.
An cư, lạc nghiệp xứ người
Lòng còn canh cánh góc trời, chân quê.

Ngõ xưa, lối cũ đi về
Cho hồn sưởi ấm tình quê dạt dào.
Quê hương tiếng gọi ngọt ngào,
Cội nguồn sâu nặng, đẫm bao ân tình.

Nơi nào cũng đẹp, cũng xinh...
Sao tôi đắm đuối riêng mình quê ơi?!
Ra đi đủ bốn phương trời
Quê hương là chốn, là nơi tôi về!

Nguyễn Trọng Phú