Nguyễn Văn Quân

Thơ - Ngày đăng : 10:34, 10/06/2020

Sinh năm 1982, hiện sống và làm việc ở Hà Nội.
Nguyễn Văn Quân

Có lẽ trăng buồn

Bài ca ướp trong đêm
Em gái ngủ êm đềm
Nỗi buồn nay khép lại
Em gái về trong mơ

Trăng có lẽ ơ hờ
Trái ngọt chín chùm thơ
Em ơi! Đừng buồn nhé
Tình yêu hé đợi chờ

Giọt nước đọng trong tim
Bài ca lãng đãng chìm
Trăng bây giờ sang lắm
Em gái với theo tìm

Bên thềm quả thị chín
Cô tấm giữ làm tin
Buồn trong em lất phất
Giấc mơ đã đỏ mầu

Trăng bây giờ xuống đó
Thấp thoáng ông lái đò
Nỗi buồn em vàng ánh
Thuyền trăng về bến mơ

Triền miên
Mưa vẫn rơi triền miên
Đọng vào miền xa thẳm
Từng hạt về nỗi nhớ
Từng hạt về xa xôi

Nỗi buồn em khép lại 
Nỗi buồn anh bông bênh
Mưa cứ rơi triền miên
Lan man dạo cõi thiền

Chân không chẳng phải một 
Diệu tánh chẳng phải hai
Một và hai đừng chấp
Mưa rơi ừ mưa rơi

Giấc mộng mới nửa đêm
Ôi êm đềm tha thiết
Ngoài thềm mưa da diết
Mưa nhé mưa nhé rơi

Ngày xưa bảo cô Tấm
Đem cơm cho bống ăn
Mưa lăn tăn dưới giếng
Tung tăng ừ bống bơi

Mưa vẫn rơi như thế
Người đi rồi người về
Người về rồi người đi
Mưa thì thầm mưa kể

Chuyện ngày xửa ngày xưa.

Nguyễn Văn Quân