Trương Quốc Toàn

17/05/2018 08:58

Sinh năm 1979, hiện sống tại Tây Ninh Có thơ in các báo: Lao động, Áo Trắng, Tây Ninh, Long An, Sóc Trăng, Kiên Giang, Bình Định, Hải Phòng, tạp chí Văn nghệ Tây Ninh, Bình Định...

Trương Quốc Toàn



Vội

Chưa kịp chạm hoa đã chuyển màu hồng sậm
Giọt sương trầm ngâm nấn ná đóa hoa tàn
Trăng nhú mầm đêm sang
Hoa gửi nụ lời chúc phúc trước khi về bên cội

Vừa chợp mắt
Phố đã thay mùa
Cây hoa sữa chưa kịp nhận ra xuân tưng bừng hương bung xõa
Góc phố co ro phảng phất một nụ buồn

Chưa kịp nói một lời thăm hỏi
Người thân vừa vào viện tuần rồi
Đã thành cuộc chia ly trường cửu
Bàn tay cầm… lạnh ngắt một bàn tay
Dẫu có phép màu
Có thể nào níu lại
Tháng… tháng
Mùa… mùa
Rong ruổi đuổi theo nhau.


Vườn Huế ngày về

Gạt hết ưu tư trở về vườn Huế
Góc tuổi thơ một thời vẫn thế
Với em, Huế chẳng buồn dù mưa có lê thê...
Hoàng lan ngập ngừng rơi
Em bối rối
Như hôm nào anh nói lời yêu
Một buổi chiều
Mưa Huế liêu xiêu
Chiếc dù chẳng đủ chung hai người khỏi ướt
Em xa Huế
Xa màu áo tím
Những cuộc điện thoại nối đôi bờ xa khuất
Giọng anh rặt những răng, mô, chừ
Nỗi nhớ chạm vào tim
Ký ức chợt về tìm
Mơ ngày trở lại
Chiều nay
Em từ xa về Huế
Huế vẫn thế và anh vẫn thế
Chút ngượng ngùng em giọng Huế phai phai
Dạo vườn Huế anh chợt nắm bàn tay
“Đừng đi mô hết…”
Trời mới vào thu mà em rộn ràng như chớm Tết
“Chẳng đi mô vì yêu Huế và anh rồi!”


Lời cây lộc vừng 

Ước một lần trở lại bến sông Vàm lộng gió
Nhẹ kéo rèm hoa ngắm trời trong trăng tỏ
Ai nhớ thương ai sao lời yêu còn bỏ ngỏ
Câu vọng cổ buồn khắc khoải chuyện trăm năm

Mơ một lần được về bến ghé thăm
Em gái hái rau sông
Long đong một mình chèo chống
Cây hiểu nỗi lòng… vươn tặng những búp non

Trôi về đâu những li ti loang đỏ như son
Như màu mắt ngày rời bến sông đầy lưu luyến
Hoa rũ một góc vườn nào ai biết
Không có sông soi mình nhớ lắm khoảng trời riêng.
(0) Bình luận
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
Đừng bỏ lỡ
Trương Quốc Toàn
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO