Xao xuyến một mùa hoa

Miên Hà| 24/05/2018 07:57

Cuối tuần nào cũng vậy, tôi đón xe buýt về nhà vì tôi đi làm ở xa. Những chuyến xe quen thuộc qua những nẻo đường không còn xa lạ. Tôi thường ngồi một mình trong góc xe và ngắm phố phường đang còn ngái ngủ trong nắng sớm hoặc thích thú quan sát cảnh vật trong những ngày chuyển mưa, lúc này phố xá mang màu ủ dột, man mác nỗi buồn xa xôi không rõ hình hài. Tôi thích ngắm những hàng cây nằm dọc theo hai bên đường, những con đường to nhỏ khác nhau nên những hàng cây cũng khác.

Mãi vẩn vơ thì bạn nhắn qua messenger: “Sáng đi học có cây hoa đẹp lắm mà buýt chạy qua mình không kịp nhìn. Bạn có đi qua đó chụp giùm mình nha!” “Hoa màu gì?” “Màu hồng, dạng cây cổ thụ, trụi hết lá chỉ còn chi chít hoa”. Hoa gì mà mình không biết nhỉ?! Mình cũng đang trên một chuyến xe buýt khác, hai chuyến xe đang đi về hai đầu của thành phố, xa cách vậy nhưng cảm giác rất gần nhau vì một loài hoa màu hồng vừa nhen nhóm trong lòng. Bạn là con trai nhưng yêu thích hoa đến lạ. Bạn thích những loài hoa dân dã, mọc hoang dại nơi góc vườn hay ven đường mà ít ai chú ý đến. Chúng tôi trao đổi với nhau đủ thứ chuyện trên đời nhưng có lẽ nói về hoa là đề tài được nhắc đến nhiều nhất.
Xao xuyến một mùa hoa
Loài hoa bạn vừa nhắc đến khiến tôi tò mò tìm hiểu. Thì ra đây là hoa mình từng thấy trên đường nhưng vì vội vàng lướt nhanh nên không kịp nhớ ra tên hoa khi bạn hỏi. Hoa có thân gỗ xù xì, mộc mạc, nhưng trái ngược với hình thái đó là những chùm hoa phơn phớt hồng nhẹ nhàng, tựa như chòm mây bềnh bồng bất chợt sẽ tan ra khi gió thổi qua. Hoa e lệ như cô gái nhu mì, yểu điệu và mong manh. Tôi liên tưởng hoa như bạn, có vẻ bên ngoài cứng cỏi, mạnh mẽ của bậc nam nhi quân tử nhưng ẩn tàng trong ấy là tâm hồn đa cảm, yêu thiên nhiên, yêu con người và sự sống quanh mình. Bạn hay tự nhận mình như hoa mắc cỡ vì bạn thường e ngại, khép mình khi bị chạm đến nhưng theo tôi nghĩ, những cánh hoa kèn hồng hay còn gọi là phấn hồng này lại giống bạn hơn. Tôi nhớ khi còn đi học, mỗi khi bạn bị bạn bè nghịch ngợm trêu ghẹo là bạn ửng hồng cả hai má, giống như đóa phấn hồng tôi đang ngắm bây giờ. 
Hoa kèn hồng gần giống hình cái chuông be bé, mọc thành từng chùm có bốn đến bảy bông nên còn có tên gọi là hoa chuông. Hoa bắt đầu  nở từ tháng tư hàng năm và cả mùa hoa chỉ kéo dài hai tháng. Thông thường, khi cây ra hoa, hầu hết lá đều rụng, trên đầu mỗi cành chỉ nhìn thấy những cụm hoa hồng hồng đẹp mắt. Trời càng nắng gắt, hoa càng bung nụ nhưng hoa cũng chóng tàn, hoa chỉ khoe sắc từ ba đến bốn ngày rồi lặng lẽ rời cành, những cánh hoa rơi vãi như tấm thảm hồng bao phủ dưới chân cây. 
Dưới ánh nắng chói chang của ngày giữa hạ, bất chợt thấy hàng hoa hồng phấn nở dọc suốt cung đường sẽ khiến lòng người dịu lại và tinh thần cũng khoan khoái hơn dù đang gặp nhiều áp lực, bức bối trong cuộc sống. Cảnh vật thiên nhiên đẹp đến ngỡ ngàng với trời xanh, nắng vàng, hoa hồng hồng tô điểm, còn điều gì thú vị hơn nữa nhỉ? Vâng, còn chứ. Còn có bạn, người bạn chưa một lần gặp gỡ nhưng đã ngân lên trong lòng âm điệu du dương của cánh hoa chuông hồng dịu ngọt.
Mùa hoa nào cũng sẽ qua đi. Rồi chờ đến năm sau gặp lại. Như bạn và tôi, luôn tin vào tình bạn là mùa hoa vĩnh cửu không bao giờ phai theo năm tháng phôi pha. 
(0) Bình luận
  • Phượng tím vắt ngang trời thương nhớ
    Đến Đà Lạt vào ngày nắng chói, đôi mắt chị dõi tìm loài hoa gieo thương nhớ, phượng tím. Đà Lạt mùa nào sắc đó, đều là những loài đặc trưng của xứ sở ngàn hoa. Mùa dã quỳ vàng hoang hoải, mùa cỏ hồng bềnh bồng như mây, mùa hoa ban trắng tinh khôi, mùa anh đào ngọt ngào trong trẻo. Với chị, lưu luyến nhất vẫn là mùa phượng tím. Mùa này phượng rải sắc tím ngăn ngắt khắp đất cùng trời, gợi lên trong lòng xiết bao lưu luyến.
  • Phù sa đời cha
    Cha trầm lành như đất, tôi là con gái nhưng lại đáo để, nghịch ra trò. Vậy mà hai cha con lại bện nhau như hình với bóng.
  • Dáng quê
    Ai cũng có trong lòng một dáng hình quê hương để mà thương, mà nhớ. Với tôi, đó là hình dáng con đường đi học, của bụi tre làng thấp thoáng trong đêm trăng; là dáng mẹ gánh lúa trên đê hay dáng cha đang lom khom cày ruộng. Quê hương không chỉ là nơi ta được sinh ra và nuôi lớn, mà còn là nơi chan chứa nhiều kỷ niệm êm đềm của tuổi thơ.
  • Những mùa xuân nối tiếp
    Mùa xuân vẫn về qua cây cầu vắt ngang sông. Một khúc sông rộng đủ để những chuyến đò ngang bối rối, chênh chao. Khi không còn chở đò nữa, bóng người lái đò cứ thế xa dần, mờ dần phía cuối con đê. Bến đỗ, nẻo về ngoằn ngoèo, xa tít tắp. Ai đó còn gọi với: thầy ơi, u ơi. Chiếc lá rơi vào chiều lỗi hẹn. Quê và những mùa xuân nối tiếp làm xao động tấm chân tình.
  • Bà ngoại của tôi
    Bà ngoại tôi có dáng người gầy gầy, lưng bà hơi còng, tóc bà xen kẽ sợi đen, sợi bạc. Khuôn mặt bà nhiều nếp nhăn, nhưng khi bà cười, gương mặt bà vô cùng phúc hậu.
  • Trà Hương vị du ca
    Trong những tinh túy ẩm thực, trà là đồ uống mang hành trình gợi đầy chiêm nghiệm. Trà đến với người bởi nhớ, bởi duyên và bởi sự mê đắm của người, bảo tri kỷ thật chẳng sai.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
Đừng bỏ lỡ
Xao xuyến một mùa hoa
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO