Xóm

Ngân Kim| 11/07/2020 20:09

Xóm
Minh họa của Nguyễn Văn Đức

Từ khi ông Năm treo biển “Bán đất”, hàng ngày khách ra vào dễ đến chục bận. Hỏi sao không để số điện thoại, ông cười ha hả:

- Để chi bây, muốn mua thì vô uống trà nói chuyện chơi, tao rảnh mà!

Cơ hồ ổng rảnh thiệt, bao nhiêu lượt khách đến cả tháng nay chỉ uống trà rồi ra đi, chứ cái biển treo chưa thấy gỡ xuống. Người ta độ chừng ổng treo chơi cho có người đến tám chuyện đỡ, buồn chớ mục đích chẳng phải để bán đất.

Đó là người ta gai mắt độ vậy thôi chớ kỳ thực ông Năm bán đất thiệt. Thì hồi chiều qua ổng sang nhà tôi tỉ tê:

- Thầy biên giúp tôi cái giấy thỏa thuận kiểu tiền trao cháo múc á. Người ta có đưa tờ giấy kêu ký mà tui hổng yên tâm.

- Dạ, tưởng chuyện gì chớ chuyện đó dễ ợt, Năm uống trà chờ con chút.

Dăm phút sau tờ biên nhận đã nằm gọn trong tay ông Năm, hai con mắt mờ đục gí sát đánh vần đọc từng chữ rồi gật gù:

- Có thầy biên là tui yên tâm nhứt. À, mà thầy có rảnh thì mốt đi với tui xuống xã làm giấy tờ với, ơn thầy tui nhứt định trả đủ.

- Ơn nghĩa gì đâu Năm. Năm cần thì con giúp cho!

Thế là tôi trở thành nhân chứng bất đắc dĩ cho cuộc mua bán đất của ông Năm. Sau cuộc mua bán, ông giơ vài triệu nhưng tôi nhất quyết không nhận. Không nhận thì ông vẫn có cách khác trả ơn, thằng con trai lớn của tôi được tặng chiếc xe đua thể thao mới kẻng:

- Năm cho bây đó, thưởng cho bây học giỏi.

Thằng nhỏ cảm ơn rối rít. Tôi cũng từ chối không được, ổng cho sắp nhỏ chớ cho gì tôi mà từ chối. Tuy vậy, lòng tôi thấy bứt rứt khó chịu.

Tôi không phải là thầy giáo nhưng xóm làng ai cũng kêu là thầy bởi lẽ tôi hay viết đơn từ giúp mọi người. Dân quê hay ơn nghĩa, dăm quả trứng vịt, buồng chuối, dăm quả dừa,… tôi cũng vui vẻ nhận. Có ông Năm là khó nghĩ nhất, cho hẳn quà mắc tiền. 

Thằng Hai Gà biểu:

- Ông suy nghĩ chi cho mệt, ổng bán đất mấy tỷ, cho con ông chiếc xe đạp thì thấm tháp gì!

- Biết vậy, nhưng mà…

Tôi chưa kịp giãi bày thì, chừng vài tuần sau gặp lại cảnh khó xử y chang vậy. Số là Tư Đề cũng treo biển bán đất, nghe ông Năm truyền dạy “kinh nghiệm” bèn sang nhờ tôi lo liệu hồ sơ. Ban đầu tôi không định giúp vì sợ lại phải nhận ơn nghĩa như ông Năm, nhưng sau năn nỉ quá độ nên cũng đành nhận. 

Nhờ tôi đứng ra thương lượng mà giá cả Tư Đề đưa ra vẫn được giữ nguyên, giấy tờ cũng xong xuôi êm đẹp. Thế là Tư Đề xách đến bình rượu rắn biếu tôi khề khà, lại còn dúi cho con tôi ít tiền “để dành ăn sáng”. Tôi lại lâm vô tình thế từ chối chẳng đặng. 

Sau hai thương vụ mua bán thành công, uy tín của tôi ngầm được nâng lên một cách bí mật. Thời buổi sốt đất, dân tứ xứ ùn ùn về mua đất, nghe đâu đón đầu dự án abc gì đó. Chẳng biết bằng cách nào mà mấy vị khách có nhu cầu mua đất lại tìm đến tôi hỏi dò về thông tin chủ đất, còn chủ đất thì ngược lại luôn nhờ tôi thương lượng giữ giá và lo liệu giấy tờ sang nhượng. 

Bà con lối xóm bao nhiêu năm nay, không giúp thì không được, mà giúp thì người nào cũng dúi mấy tờ xanh xanh vào túi, khó xử vô cùng. Vợ tôi bảo: “Việc gì phải ngại, mình giúp người ta được việc người ta trả ơn là chuyện thường.”

Cũng chẳng hiểu cái dự án gì đấy có thật hay không, chỉ biết cái xóm nhà quê yên bình giờ nhộn nhịp hơn phố. Xe to, xe nhỏ ghé xóm thường xuyên. Con đường đất đỏ nắng bụi mưa sình giờ được đầu tư đổ bê tông láng ót. Xe tải, xe ủi thì tất bật làm không hết việc. Nhà này gọi nhổ trụ thanh long, nhà kia gọi đào kiềng nhà, nhà khác gọi đổ đất nền… Xóm quê nghèo lột xác thành xóm nhà giàu.

Giàu thiệt chớ chẳng chơi. Người người thi nhau xây nhà mới, nhà xây sau cao hơn nhà xây trước. Trên con đường còn hôi mùi bê tông, xe ô tô nối nhau lăn bánh. Hầu như nhà nào cũng có ô tô riêng. Trừ nhà tôi. Tôi chẳng có nhiều đất để bán. Cha mẹ chia cho được hai sào thì phải giữ vốn đặng còn chia cho hai thằng con trai. Thành ra nhà tôi từ chỗ cũng gọi là khang trang trong xóm rớt bậc xuống thành diện… nghèo. Căn nhà cấp 4 trải hơn chục năm sử dụng bắt đầu phai màu sơn, lại nhỏ bé vô cùng khi đứng gần những căn nhà hai ba tầng trong xóm. Vợ chồng tôi cũng chẳng lấy gì khó chịu khi thấy người ta khấm khá hơn mình. 

Nhưng ở đời nhiều khi mình không khó chịu mà người ta lại khó chịu thay mình. Trong mấy cuộc trà sớm, ai cũng khuyên nên bán bớt sào đất cất nhà lại cho khang trang, đời con sau này nó tự lo. Đó là những lời lẽ nghe còn lọt lỗ tai đôi chút, có kẻ “thọc gậy” thẳng vô tai luôn:

- Trong một cái xóm toàn nhà lầu mà nhà thầy lụp xụp là đang làm xấu đi bộ mặt của xóm! Phải phấn đấu sao cho bằng anh em chớ, để dơ dáy vậy coi sao được?

Tôi ngớ người khi nghe lời góp ý “chân tình” của hàng xóm. Cũng may tính tôi xưa giờ ôn hòa chứ không thì cũng có chuyện chẳng hay xảy ra rồi. Vợ tôi thì không được bình tĩnh như tôi. Cô ấy mạng hỏa, lúc nào cũng rần rần trước rồi tính tiếp:

- Người ta nói vậy mà ông vẫn bình chân như vại. Ít ra thì cũng lo kiếm ít mà sơn sửa lại nhà cho mới mẻ chớ. 

Tôi cũng muốn vậy, có điều đất hương hỏa ông bà để lại sao bán được. Vả lại, bán rồi tiền bạc cũng xài hết, sau này con cái lấy đất đâu làm ăn? Biết tính vợ nóng lên thì có nói gì cũng sai nên tôi đợi đêm xuống mới tỉ tê:

- Đâu phải anh không muốn xây nhà to bự để em mát mặt với hàng xóm. Có điều đất hương hỏa của ông bà, khi giao đất cha đã dặn phải giữ gìn cho con cháu sau này. Giờ cha mất rồi, mình trái lời cha khác nào bất hiếu.

- Vậy chớ anh định ở trong cái ổ chuột nầy hoài sao?

- Em nói vậy cũng nói được à. Nhà mình so ra vẫn còn khấm khá hơn rất nhiều người. Thôi ở đời bớt trông lên mà chịu khó trông xuống một chút em à. Còn nhiều người khổ hơn mình lắm.

Rồi nhân lúc vợ còn bận suy nghĩ về lời đề nghị của mình, tôi vội kể rất nhiều cảnh khó khăn mà mình từng chứng kiến. Sau nữa, kể ra những cảnh “dở khóc dở cười” sau khi bán đất để cổ tự phân biệt tốt xấu. 
Đâu xa lạ gì, cứ như nhà Tư Đề, có tiền rồi lại lao vô đề đóm, hôm bữa hai vợ chồng dí nhau rần rần chỉ vì Tư Đề đem mấy trăm triệu nướng vô “chăn nuôi”. Nghe cái điệu chửi của vợ Tư Đề cả xóm được phen cười lộn ruột:

- Trời ơi là trời! Nhà cả đàn bò ông không chăm đem bán sạch. Đất ông cũng dụ tui bán lấy tiền xây nhà to.

Tiền dư ông không lo đầu tư làm ăn,  đem “chăn nuôi” hết. Cha ông Tư Đề, ngựa nè, rắn nè, ốc nè, chó nè,…

Cứ mỗi chữ “nè” bà vợ lại quăng một cục đá về phía chồng. Ông chồng chỉ biết trối chạy.

- Đó, bao nhiêu là gương “người thật, việc thật” rành rành. Được mất thì tự suy nghĩ lấy!

Sáng ngày thấy vợ im im quét dọn nhà cửa, cuốc đất lên liếp trồng rau. Coi bộ ngộ ra được rồi. 

Đó là vợ tôi thôi, chứ xóm tôi thì vẫn nguyên như cũ. Biển “bán đất” thi nhau mọc lên, mà vừa treo ngày trước ngày sau đã hạ xuống. Cơn sốt vẫn chưa hạ nhiệt. Tôi cũng bị cuốn vào vòng xoáy thời cuộc ít nhiều. Cũng bởi cái tánh ưa giúp người nên chẳng đành từ chối khi người ta tới nhà năn nỉ làm giúp giấy tờ. 

Bao nhiêu cuộc mua bán đã thành rồi tôi cũng chẳng nhớ. Chỉ biết sau khi xong xuôi, người bán kẻ mua thường hay dúi cho vài tờ bạc xanh xanh, tôi cũng chiều lòng vợ mà lấy vì “sống thật chỉ chết sớm nhé chồng”. 

Ấy vậy mà vợ tôi chẳng biết dành dụm thế nào, chỉ biết một ngày đẹp trời cô ấy thông báo rằng tháng sau xây nhà mới. Khi tôi hỏi tiền đâu, cổ chỉ mỉm cười úp mở mà rằng: “Biết rồi còn hỏi!”. 

Tình thực tôi chẳng hiểu ngô khoai gì, lại càng chẳng hiểu nổi khi căn nhà khang trang xây xong, ai đó đã đặt cái biển to đùng trước cửa “Trung tâm môi giới đất đai Xóm X”. Mà hình như giờ tôi làm việc có “bài bản” hơn vì có thư ký riêng kiêm kế toán (là vợ tôi) và có lịch tiếp khách đàng hoàng. Có điều, phí giao dịch thế nào thì tôi chẳng bao giờ được biết, mà có thời giờ đâu để biết vì còn bận tối mặt tiếp khách và chạy giấy tờ, thời kinh tế thị trường mà lị! 
(0) Bình luận
  • Hố băng
    Tôi nghe kể có một làng miền Tây hơn năm trăm năm không có lấy một đền chùa, nhà thờ, miếu mạo nào, mà cũng hơn năm trăm năm không có giáo sư, tiến sĩ, kỹ sư, hay cử nhân đại học. Trái ngược hoàn toàn và cái làng sát bên hông nó, có một cái đình to vật vã với sắc phong mỗi mùa nắng ráo, ông từ phải đem ra phơi tràn cả lối đi, với các gia phả chi chít những tri huyện, thượng thư, thái úy.
  • Dưới bóng cây mận già
    Năm ấy, một ngày đầu mùa hè, con ngựa bạch xuất hiện ở cổng nhà tôi với hai cái sọt to tướng đầy măng rừng trên lưng. Chở nặng, và bị cột vào gốc cây, con ngựa đứng im, đầu hơi cúi xuống trầm tư. Cái đuôi dài xác xơ thi thoảng vẩy lên đuổi một con ruồi vô ý.
  • Hạnh phúc của mẹ
    Gần bảy giờ, trời đã nhá nhem tôi mới về tới phòng trọ. Tôi giật mình vì có bóng người đang ngồi thu lu trước cửa. Hóa ra đó là mẹ… Tôi vội hỏi vì sao mẹ lên chơi mà không nói trước để tôi ra bến xe đón. Mẹ nói lên đột xuất nên không muốn gọi, sợ tôi bận, mẹ bắt xe ôm về phòng trọ của tôi cũng được. Lúc này tôi mới để ý dưới chân mẹ là một cái túi du lịch to, mẹ đã mang theo khá nhiều quần áo, chắc không định ở chơi vài ngày rồi về. Lòng dạ tôi bỗng bồn chồn.
  • Câu chuyện một giờ
    Kate Chopin (1850 - 1904) là nhà văn người Mỹ và là một trong những tác giả nữ quyền đầu tiên của thế kỷ 20. Vốn là một người nội trợ, nhưng cuộc đời bà đã thay đổi kể từ sau cái chết yểu của người chồng. Bà trở thành nhà văn viết truyện ngắn đầy tài năng và giàu năng lượng. Kate Chopin được biết đến nhiều nhất qua tiểu thuyết “The Awakening” (1899) - câu chuyện tiên tri đầy ám ảnh về một người phụ nữ.
  • Hoa thủy tiên của mẹ
    Đã nhiều năm trôi qua chúng tôi không lên bờ đón Tết. Mẹ nói đời mẹ gửi cả vào sông. Sống ở trên sông. Mai này mẹ nằm lại đáy sông, nhờ sông giữ giùm phần linh hồn người thiên cổ. Mẹ không muốn xa dòng sông nửa bước. Tôi lớn lên trên chiếc ghe chòng chành sóng nước, qua bao mùa gió trăng. Mùa xuân này tôi ra lái thuyền ngồi chải tóc.
  • Ký ức xương rồng
    (Làm sao em nhớ Mưa ngoài song bay… T.C.S)
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
  • Ngắm nhìn mùa hè rực rỡ qua triển lãm “Bóng nắng - Sự phản chiếu”
    Sáng 8/5, phòng tranh đương đại Gate Gate Gallery (55 Văn Miếu, Đống Đa, Hà Nội ) đã chính thức giới thiệu triển lãm "Bóng Nắng - Sự phản chiếu | The Sun's Reflection”. Đây là triển lãm đầu tay của họa sĩ Lê Quỳnh Anh sau hơn 10 năm theo đuổi nghệ thuật, đánh dấu bước ngoặt trong hành trình tìm kiếm ngôn ngữ hội họa cá nhân của họa sĩ.
  • Trận Điện Biên của âm nhạc Việt
    Ngay từ khi xuất hiện, tân nhạc Việt Nam đã thể hiện rất rõ bản sắc Việt trong giai điệu của mình. Bản sắc được thể hiện qua giai điệu nằm trong điệu thức phương Tây nhưng được viết ra từ tâm hồn Việt và giai điệu tiến hành theo điệu thức phương Đông tràn ngập âm hưởng Việt.
  • Chiến sĩ Điện Biên luôn phát huy phẩm chất và truyền thống tốt đẹp của Bộ đội cụ Hồ
    Đại diện Chiến sỹ Điện Biên phát biểu tại Lễ Kỷ niệm 70 năm chiến thắng Lịch sử Điện Biên Phủ (7/5/1954 - 7/5/2024) diễn ra sáng nay ngày 7/5 tại TP Điện Biên Phủ, đồng chí Phạm Đức Cư, khẳng định “là Chiến sĩ Điện Biên, là cựu chiến binh phải luôn luôn phát huy phẩm chất và truyền thống tốt đẹp của Bộ đội cụ Hồ”.
  • Có một Hà Nội đẹp riêng đến lạ
    Một ấn tượng khó quên trong tôi khi đến Hà Nội là trải nghiệm đi xe buýt Hà Nội. Có người đùa vui rằng “Hà Nội không vội được đâu” và khuyên tôi muốn đi nhanh, đi vội thì bắt taxi hay Grabbike. Nhưng tôi muốn “không vội” để khám phá xe buýt ở Hà Nội như thế nào, có khác gì với xe buýt ở quê tôi không.
  • Hà Nội: Quận Hoàn Kiếm sẽ cưỡng chế thu hồi đất xây dựng trường Tiểu học Võ Thị Sáu
    UBND quận Hoàn Kiếm, Hà Nội đã ban hành các Quyết định từ số 1004 đến 1016/QĐ-UBND ngày 25/4/2024 về cưỡng chế thu hồi đất đối với 13 chủ sử dụng đất nằm trong mốc giới thu hồi của Dự án xây dựng trường Tiểu học Võ Thị Sáu. Thời gian cưỡng chế dự kiến trong ngày 22/5/2024.
Đừng bỏ lỡ
  • Ghi danh Cửu Đỉnh - Hoàng Cung Huế là di sản tư liệu thế giới
    “Những bản đúc nổi trên chín đỉnh đồng ở Hoàng Cung Huế” đã được Ủy ban Chương trình Ký ức Thế giới Khu vực Châu Á - Thái Bình Dương của UNESCO ghi danh là di sản tư liệu thế giới.
  • Hà Nội: Lễ hội tôn vinh mối tình cao đẹp của Chử Đồng Tử - Tiên Dung
    Lãnh đạo UBND xã Hồng Vân (huyện Thường Tín, TP. Hà Nội) vừa chia sẻ, công tác chuẩn bị tổ chức Lễ hội tình yêu 2024 tại xã Hồng Vân đã hoàn tất. Tối 8/5, tại Quảng trường Thống Nhất (phố đi bộ đêm) xã Hồng Vân, Lễ hội tình yêu 2024 sẽ khai màn.
  • Nhớ chuyến chụp ảnh ở Điện Biên năm ấy
    Thấm thoắt Chiến thắng Điện Biên “lừng lẫy năm châu, chấn động địa cầu” đã qua 70 năm. Ngày ấy tôi còn nhỏ, chưa đủ tuổi tham gia chiến dịch lịch sử Điện Biên Phủ. Hằng ngày, tôi chỉ thấy người lớn mua và đọc báo Tia sáng đưa tin về các máy bay của hãng “Đa-cô-ta”, máy bay “Bê-vanh-xít” (B.26) tại các sân bay Bạch Mai, Gia Lâm (Hà Nội) và phi trường Cát Bi (Hải Phòng - tên gọi sân bay Cát Bi ngày ấy), máy bay liên tục cất và hạ cánh chở lính nhảy dù, xe tăng, trọng pháo đổ xuống Mường Thanh - Điện Biên Phủ
  • Những kỷ vật biểu tượng của chiến dịch Điện Biên Phủ
    Chiến thắng Điện Biên Phủ “lừng lẫy năm châu, chấn động địa cầu” là dấu son chói lọi trong lịch sử kháng chiến chống giặc ngoại xâm của dân tộc Việt Nam. Giờ đây, chiến tranh đã lùi xa, nhưng giá trị và thông điệp từ những kỷ vật kháng chiến của những năm tháng không thể nào quên sẽ còn mãi. Nó gợi nhớ một thời đạn bom, hy sinh thầm lặng, những cống hiến, đóng góp lớn lao của các thế hệ cha anh vì độc lập tự do và thống nhất Tổ quốc.
  • Triển lãm giao lưu mỹ thuật TP. Hồ Chí Minh - Huế - Hà Nội
    Mục tiêu của cuộc triển lãm nhằm thắt chặt tình cảm của hội viên  Hội Mỹ thuật 3 miền, thúc đẩy mối quan hệ học tập sáng tạo nghệ thuật trong lĩnh vực mỹ thuật của 3 thành phố lớn.
  • Xúc động lá thư gửi từ Điện Biên của nhà văn Nguyễn Huy Tưởng gửi bạn thơ 66 năm trước
    Trong cuốn sách “Bốn năm sau và những trang viết về Điện Biên” của nhà văn Nguyễn Huy Tưởng (nhà văn Nguyễn Huy Thắng biên soạn và chú dẫn), vừa được NXB Trẻ tái bản và phát hành, độc giả không khỏi xúc động với lá thư của nhà văn Nguyễn Huy Tưởng viết từ Điện Biên năm 1958 gửi nhà thơ Nguyễn Xuân Sanh.
  • "Những ngày Văn học châu Âu" tại Việt Nam: Giới thiệu những tác phẩm về đa dạng giới tính
    “Những ngày văn học châu Âu” sẽ diễn ra từ nay đến 19/5 tại Hà Nội và Thành phố Hồ Chí Minh, giới thiệu những tác phẩm về đa dạng giới tính.
  • Liên hoan Kịch nói toàn quốc năm 2024
    Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch đã ban hành Quyết định 1196/QĐ-BVHTTDL về việc tổ chức “Liên hoan Kịch nói toàn quốc - 2024”.
  • Giám sát biểu diễn nghệ thuật Ca Huế, sản phẩm du lịch độc đáo trên sông Hương
    Để phát huy hơn nữa hoạt động quản lý, tổ chức và nâng cao chất lượng sản phẩm du lịch độc đáo trên sông Hương phục vụ du khách, UBND tỉnh Thừa Thiên Huế vừa ra Quyết định số 21/2024/QĐ-UBND về việc Quản lý và tổ chức hoạt động biểu diễn Ca Huế.
  • Huyện Phú Xuyên (Hà Nội): Tổ chức triển lãm Chiến thắng Điện Biên Phủ và tri ân các chiến sĩ
    Kỷ niệm 70 năm Chiến thắng Điện Biên Phủ (7/5/1954 - 7/5/2024) và hướng tới Kỷ niệm 70 năm Ngày Giải phóng huyện Phú Xuyên (30/7/1954 – 30/7/2024), Trung tâm Văn hóa – Thông tin và Thể thao huyện Phú Xuyên (TP. Hà Nội), Hội Cựu chiến binh và Bảo tàng Chiến sĩ cách mạng bị địch bắt tù đầy tổ chức triển lãm ảnh kỷ niệm 70 năm Chiến thắng Điện Biên Phủ.
Xóm
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO