Mưa mùa hạ

Nguyễn Thị Cẩm Anh| 17/05/2018 09:04

Hạ về. Nắng vàng và gió cứ rong chơi trải dài trên đồng ruộng, xóm làng, rồi bất chợt cơn mưa dỗi hờn, đổ ào ào giận dỗi qua mau. Có nắng, có gió và cả mưa nữa. Người ta bảo mùa hạ đỏng đảnh như cô gái tuổi mới lớn.

Mưa mùa hạ
Mùa hạ vẫn thế và mưa vẫn thế. Mưa mùa hạ rưng rưng ngày chia tay tuổi học trò, mưa mùa hạ ghi dấu những cảm xúc bất chợt của tuổi dại khờ và mưa cũng từng chứng kiến những cung bậc tình cảm của mỗi con người, với nỗi niềm riêng tư...
Ngày ấy mưa không biết nói. Mưa to lắm, mưa như trút nước xuống mái nhà, mưa không cho người ta ra đường, mưa đổ ào ào xuống con ngõ nhỏ, làm cho chiếc cống bé xíu cố gồng hết sức cũng không thể chứa nổi lượng nước qua mình, mưa chảy tràn ra mặt đường như một chiếc ao khổng lồ. Có cô bạn dự định đưa người bạn trai ở thành phố về chơi đi thăm đồng ruộng, thôn quê mà không được, ngồi bó gối nhìn mưa, không chè nước bên cạnh sự giám sát của bố. Im lặng và mưa buồn...
Rồi những giọt mưa cứ xối ào ào như trách móc, như dỗi hờn khi chia tay ở cửa xe còn mãi mặn mòi trong ánh mắt người xưa. Cái nắm tay vội vã của chàng trai làm cho phong thư màu hồng nhỏ xíu rơi xuống cửa xe, người ấy nhặt vội dúi vào tay người bạn gái, những dòng mực tím nhòe nhoẹt còn mãi thổn thức trong mưa...
Sẽ chẳng còn những ngày tháng bên nhau
Chẳng còn ngắm trời xanh qua kẽ lá
Và tầm tã những cơn mưa mùa hạ
Đưa nhau về... mùa hạ ướt chia ly...
Nỗi nhớ cứ đầy vơi trong ký ức chàng trai trẻ, khiến anh quyết định trở lại nơi xưa để trả nợ cơn mưa hạ đầu mùa. Đường về vùng nông thôn quanh co huyền ảo trong mưa, cô gái tựa vào đôi vai gầy của chàng sinh viên ngủ như chú mèo con. Thỉnh thoảng chiếc xe khách nhảy chồm lên đoạn đường sống trâu làm cô giật mình tỉnh giấc, bóng hoàng hôn tím sẫm phía lũy tre làng trôi dần, trôi dần sau cửa kính nhòe nhoẹt.
Nhưng rồi chàng trai đã không thể thực hiện lời hẹn thề vì nhiều lẽ... sau này, cô gái trở thành cô giáo trường làng. Chiều chiều sau giờ tan lớp, cô lại đạp xe qua những vạt ruộng đồng quanh năm tươi tốt. Thỉnh thoảng có cơn mưa chiều vô cớ buông tràn làm cho lòng người ướt đẫm theo vòng xoay của bánh xe. Đôi lần những cảm giác xưa sau cơn mưa chiều trên đường quê lại ùa về. Mỗi lần như thế cô lại để xe đi thật chậm trên con đường rợp bóng cây, rồi ngước nhìn những mảnh trời xanh đan qua kẽ lá, lặng lẽ nhớ về ước mơ thời xuân trẻ...
Mưa vẫn thế và mùa hạ vẫn thế.
(0) Bình luận
  • Phượng tím vắt ngang trời thương nhớ
    Đến Đà Lạt vào ngày nắng chói, đôi mắt chị dõi tìm loài hoa gieo thương nhớ, phượng tím. Đà Lạt mùa nào sắc đó, đều là những loài đặc trưng của xứ sở ngàn hoa. Mùa dã quỳ vàng hoang hoải, mùa cỏ hồng bềnh bồng như mây, mùa hoa ban trắng tinh khôi, mùa anh đào ngọt ngào trong trẻo. Với chị, lưu luyến nhất vẫn là mùa phượng tím. Mùa này phượng rải sắc tím ngăn ngắt khắp đất cùng trời, gợi lên trong lòng xiết bao lưu luyến.
  • Phù sa đời cha
    Cha trầm lành như đất, tôi là con gái nhưng lại đáo để, nghịch ra trò. Vậy mà hai cha con lại bện nhau như hình với bóng.
  • Dáng quê
    Ai cũng có trong lòng một dáng hình quê hương để mà thương, mà nhớ. Với tôi, đó là hình dáng con đường đi học, của bụi tre làng thấp thoáng trong đêm trăng; là dáng mẹ gánh lúa trên đê hay dáng cha đang lom khom cày ruộng. Quê hương không chỉ là nơi ta được sinh ra và nuôi lớn, mà còn là nơi chan chứa nhiều kỷ niệm êm đềm của tuổi thơ.
  • Những mùa xuân nối tiếp
    Mùa xuân vẫn về qua cây cầu vắt ngang sông. Một khúc sông rộng đủ để những chuyến đò ngang bối rối, chênh chao. Khi không còn chở đò nữa, bóng người lái đò cứ thế xa dần, mờ dần phía cuối con đê. Bến đỗ, nẻo về ngoằn ngoèo, xa tít tắp. Ai đó còn gọi với: thầy ơi, u ơi. Chiếc lá rơi vào chiều lỗi hẹn. Quê và những mùa xuân nối tiếp làm xao động tấm chân tình.
  • Bà ngoại của tôi
    Bà ngoại tôi có dáng người gầy gầy, lưng bà hơi còng, tóc bà xen kẽ sợi đen, sợi bạc. Khuôn mặt bà nhiều nếp nhăn, nhưng khi bà cười, gương mặt bà vô cùng phúc hậu.
  • Trà Hương vị du ca
    Trong những tinh túy ẩm thực, trà là đồ uống mang hành trình gợi đầy chiêm nghiệm. Trà đến với người bởi nhớ, bởi duyên và bởi sự mê đắm của người, bảo tri kỷ thật chẳng sai.
Nổi bật Tạp chí Người Hà Nội
Đừng bỏ lỡ
Mưa mùa hạ
POWERED BY ONECMS - A PRODUCT OF NEKO